Nhưng Tô Ý vẫn chừa lại một tay, lặng lẽ mượn hai người của Từ Đan đi theo đám người kia tìm hiểu một ít, sau này cũng sẽ có ích cho việc điều tra.
Có sự giải thích và tuyên truyền vừa rồi, nồi thuốc đầu tiên của Xuân Hòa Đường phát hết rất nhanh.
Sau khi phát xong, mọi người lại bắt đầu phát nồi thứ hai, đồng thời chuẩn bị nấu nồi thứ ba...
Nhưng trừ dòng người đầu tiên, số lượng người lúc sau càng ngày càng ít.
Dù sao cũng là lần đầu tiên tới đây phát thuốc, có rất nhiều bệnh nhân ở khu khác và bệnh viện khác không biết.
Vốn tưởng tình hình hôm nay cũng chỉ tới vậy thôi.
Ai ngờ tới trưa, đột nhiên có một đám người nữa xông tới quảng trường.
Hỏi ra mới biết, hóa ra sau khi những người buổi sáng nhận thuốc uống xong trở về, cảm nhận cơ thể đã tốt lên rất nhiều nên có rất nhiều người rủ nhau chiều lại ra xếp hàng nhận thuốc.
Cộng với việc tin đồn lan truyền, một truyền mười, mười truyền trăm, có rất nhiều người biết chuyện Xuân Hòa Đường phát thuốc miễn phí.
Thậm chí còn có không ít người từ khu khác chạy tới.
Hết cách, người của Xuân Hòa Đường chỉ đành lấy thêm cái nồi thứ ba, tiếp tục nấu thuốc.
Mọi người bận rộn tới tận 8-9 giờ tối, số lượng người ở quảng trường mới dần giảm xuống.
Đám người Tô Ý vô cùng mệt mỏi, nhân lúc không có ai, cô mau chóng đưa mọi người đi ăn cơm, nghỉ ngơi.
Vì đảm bảo an toàn cho mọi người, Tô Ý còn đặc biệt bỏ thêm chút nước linh tuyền vào trong cơm canh của mọi người vì sợ mọi người quá mệt nhọc, sức đề kháng giảm sẽ bị lây bệnh.
Sau khi nghỉ ngơi xong, Tô Ý vội vàng gọi điện thoại về Bắc Kinh.
Đầu tiên là là báo cáo tình hình cho ông Tôn và Liêu Chính Dân.
Sau đó lại gọi điện về báo bình an với Chu Cận Xuyên.
Chu Cận Xuyên vốn đang đợi điện thoại của cô, vừa bắt máy anh đã vội vàng hỏi thăm tình hình bên này.
Sau khi nghe nói ban đầu Tào Mạn Lệ xuất hiện, cố ý kích động gây lớn chuyện, Chu Cận Xuyên bèn cảm giác có gì đó không ổn: “Chỉ sợ tiếp theo còn có hành động khác, vẫn nên điều tra sớm chút mới được.”
Tô Ý ừm một tiếng: “Em cũng biết, nhưng bây giờ thật sự quá mệt mỏi, đợi ngày mai phát xong thuốc rồi tính, hy vọng có thể mau khống chế được căn bệnh!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-815.html.]
Sau khi cúp điện thoại, Chu Cận Xuyên nghĩ trái nghĩ phải vẫn cảm thấy không đúng.
Theo lý một cô gái như Tào Mạn Lệ thì lấy đâu ra bản lĩnh dám đổ thêm dầu vào lửa?
Huống chi loại thuốc đại diện của Xuân Hòa Đường sắp được đưa ra thị trường, hơn nữa còn rất tốt, nhất định sẽ chạm vào lợi ích của người khác.
Khó có thể nói sau lưng chuyện này không có chỗ dựa có thể lực lớn thao túng.
Nghĩ vậy, Chu Cận Xuyên lập tức gọi điện thoại nhờ người đặt vé máy bay tới Thượng Hải sáng mai.
Anh muốn đích thân tới xem mới có thể yên tâm.
…..
Ngày hôm sau.
Lúc đám người Tô Ý đang bận rộn phát thuốc trên quảng trường, Chu Cận Xuyên mệt mỏi chạy tới.
Trong phút chốc, Tô Ý còn tưởng là mình hoa mắt.
“Sao anh lại tới đây? Tối qua không phải vẫn còn ở nhà sao?”
Chu Cận Xuyên mỉm cười, khẽ im một tiếng: “Không yên tâm nên tới đây xem thử, sáng hôm nay ngồi máy bay tới!”
DTV
Hai người Diêu Ngọc Phương và Từ Đan thấy thế cũng mở to hai mắt ra nhìn, hành động của em rể cũng nhanh quá rồi! Đây là bay tới chống lưng cho Tô Ý sao!
Sau khi tới, Chu Cận Xuyên đã cẩn thận hỏi thăm tình hình ngày hôm qua, sau đó lại kêu hai người làm trong đội ngũ của Từ Đan ra điều tra tình hình.
Sau khi thăm dò rõ ràng, Chu Cận Xuyên bèn rời đi điều tra một mình.
Lúc đi là ban ngày, lúc trở về trời đã chạng vạng.
Tô Ý thấy anh mệt mỏi thì vội đưa người về lều trại của mình nghỉ ngơi, lấy nước cho anh rửa mặt rồi lại rót nước cho anh uống.
“Sao nào? Có tra gì được cái gì không?”
Chu Cận Xuyên nuốt nước miếng xong mới vội vã nói ra kết quả mình điều tra được.
Không tra không biết, sau lưng Tào Mạn Lệ thật sự có một thế lực khác, nếu không cô ta cũng không thể hiểu biết chuyện trong ngành sản xuất thuốc rõ ràng tới vậy.
Hóa ra từ sau khi Tào Mạn Lệ bị đuổi học, mua vé xe chạy về Thượng Hải trong đêm.