Mọi người hỏi thăm một vòng, phát hiện nơi duy nhất có thể sản xuất được loại máy móc này chỉ có mỗi xưởng quân đội.
Tin tức này là do Từ Đan tiết lộ cho Tô Ý: “Bên chỗ xưởng sản xuất công nghiệp quân đội, chị và Hạo Nam không nói giúp được.
Hay là em hỏi em rể thử xem có cách nào nhờ quan hệ để liên lạc với bên kia không?”
Tô Ý khẽ chớp mắt: “Hình như trước giờ em chưa từng nghe anh ấy nhắc tới có liên quan gì tới bên xưởng sản xuất công nghiệp quân đội, nhưng bây giờ cũng không có cách nào khác, chỉ có thể chờ tới tối em về hỏi anh ấy xem sao.”
Buổi tối, Tô Ý còn chưa tìm được cơ hội hỏi chuyện Chu Cận Xuyên.
Ông Chu đã giành trước: “Tiểu Ý, ông nghe nói xưởng sản xuất thuốc của cháu đang cần máy móc thiết bị gì à?”
Tô Ý nghe vậy thì nhìn thoáng qua Triệu Lam.
Vừa rồi lúc chuẩn bị cơm tối, cô có tiện miệng nhắc tới với Triệu Lam.
Cô nghĩ chắc chắn là do bà ấy nói.
Triệu Lam thấy Tô Ý nhìn qua bèn mỉm cười gật đầu: “Để nói chuyện được với xưởng sản xuất công nghiệp quân đội không có ai qua được ông nội con, ngay cả ba con và Cận Xuyên đều phải đứng sang một bên, mẹ đã giúp con mời một vị thần tiên.”
Tô Ý bừng tỉnh, vội vàng nói ra chuyện xưởng sản xuất thuốc đang nghiên cứu sản xuất viên nang.
Ông Chu nghe xong bèn cười tủm tim, gật đầu: “Rất tốt, vừa rồi ông đã gọi điện nói giúp cháu, ngày mai bảo Cận Xuyên đưa cháu đi tới xưởng sản xuất công nghiệp quân sự đi.
Ông chỉ phụ trách chào hỏi thôi, các chi tiết còn lại do các cháu tự trao đổi.”
Tô Ý vô cùng vui mừng không ngờ chuyện khiến cô đau đầu lại được giải quyết nhanh như vậy.
Cô vội dùng đũa gắp cho ông Chu một cái đùi gà: “Cháu cảm ơn ông nội.
Nếu không nhờ ông giúp gọi điện thoại, chúng cháu cũng chẳng biết phải làm cái gì mới tốt.”
Ông Chu cười vô cùng vui vẻ, nhưng ngoài miệng vẫn còn trách móc: “Ông không mở cửa sau đâu, ông chỉ nghĩ nếu viên nang của cháu được nghiên cứu ra còn có thể tạo phúc cho dân chúng là chuyện rất tốt nên mới giúp các cháu một phen thôi.”
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-823.html.]
Chu Cận Xuyên cười nói: “Đúng vậy, nhà chúng ta không mở cửa sau đâu.”
Ông Chu quay đầu liếc nhìn anh một cái, sau đó lại cười ha hả nhìn về phía Tô Ý: “Tiểu Ý, sau khi cháu nghiên cứu ra được viên nang mềm gì đó phải nghĩ tới quân đội trước tiên, bây giờ chúng ta đang rất cần thuốc như vậy.”
Tô Ý lập tức đồng ý: “Đó là lẽ dĩ nhiên, ông nội yên tâm.”
Cơm nước xong, Tô Ý hưng phấn gọi điện cho ba Liêu rồi lại gọi báo cho chú Duẩn và chú Ôn, kêu bọn họ chuẩn bị để sáng mai tập hợp ở xưởng sản xuất thuốc, sau đó xuất phát tới xưởng sản xuất công nghiệp quân đội họp.
Đây là lần đầu tiên chú Duẩn và chú Ôn tới xưởng sản xuất công nghiệp.
Lúc trước chỉ nghe nói qua về uy danh nơi này, trước giờ chưa từng có cơ hội vào đây.
Nên khi biết có cơ hội vào, lại còn mở họp thương lượng với đối phương chuyện nghiên cứu phát minh thiết bị sản xuất viên nang, hai người kích động mất ngủ cả đêm.
Tuy Tô Ý là người nhà quân nhân nhưng lúc trước cũng không được vào.
Kỳ thực đừng nói là đi vào, ngay cả ở đâu cô cũng không biết.
Xưởng sản xuất công nghiệp quân đội dựa lưng vào núi, nằm ở chỗ bí mật.
Bốn người xuất phát từ xưởng sản xuất thuốc, lái xe tận hai tiếng mới tìm được chỗ đó.
Vừa mới xuống xe, Tô Ý đã bị cánh cửa lớn nghiêm ngặt trước mắt dọa sợ.
“Cận Xuyên, anh nói cho chúng em biết lát nữa vào bên trong nên làm gì, không nên làm gì để chúng em cẩn thận đi.”
Chu Cận Xuyên thấy vẻ mặt khẩn trương của Tô Ý bèn khẽ cười nói: “Đừng khẩn trương, lát nữa ở cửa sẽ có người dắt chúng ta đi vào, chúng ta chỉ cần đi tới nơi được chỉ định, đừng chạy loạn tới những nơi khác nhòm ngó là được.”
Tô Ý mau chóng gật đầu: “Được.”
Sắc mặt chú Duẩn và chú Ôn cũng vô cùng nghiêm túc.
Sau khi bốn người đi vào cửa, họ đi theo một binh lính dẫn đường tới một phòng họp.
Đóng cửa lại xong, lúc này mới nhẹ thở phào ra một cái..