Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục - Chương 837

Cập nhật lúc: 2025-04-16 23:26:43
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EI2qC27h

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa dứt lời, ông cụ Chu cũng chống gậy, chậm rãi từ trong nhà đi ra: "Sao nãy giờ không vào nhà, hai người lẩm bẩm cái gì ở cửa vậy?"

Triệu Lam không kịp giải thích, trực tiếp cởi tạp dề trên người, vội vàng định ra ngoài.

"Tôi đến nhà họ Tô xem sao, vừa hay học hỏi kinh nghiệm từ chị dâu nhà đó, chuyện chăm sóc thai phụ là chuyện lớn!"

Ông cụ Chu nghe mà ngơ ngác, nhưng Chu Hoằng Nghĩa cũng không dám giấu giếm trước mặt ông ấy, chỉ dặn dò: "Ba vịn cho chắc vào, đừng có kích động mà ngất xỉu đấy, ba sắp được lên chức ông cố rồi đấy!"

DTV

Ông cụ Chu: "!!!"

Ông vốn dĩ đã mơ ước được làm ông cố rồi.

Không ngờ hạnh phúc lại đến bất ngờ như vậy!

"Tốt tốt tốt, nhân lúc xương cốt ba còn cứng cáp, tốt quá!"

Tiểu Vũ và Noãn Noãn ở bên cạnh nghe thấy, cũng vui mừng nhảy cẫng lên, trong nhà rốt cuộc cũng sắp có em trai hoặc em gái rồi.

Nhất là Diệp Tiểu Vũ, trước kia ở Tây Bắc, đã nghĩ sau này sẽ giúp chú thím chăm sóc em bé, không ngờ lại thành sự thật.

Lúc Triệu Lam đến nơi, nhà họ Tô lúc này đang rất náo nhiệt.

Ngoại trừ nhà anh cả, nhà em trai út cũng đã chạy về.

Chỉ là Tô Nhân sợ anh không biết nặng nhẹ, nên nghiêm khắc kiểm soát, không cho anh đến gần Tô Ý trong vòng bán kính tám mét.

Chu Cận Xuyên và Tô Nhân đang nghiêm túc nghe Diêu Ngọc Phương truyền thụ kinh nghiệm.

Triệu Lam vội vàng bước nhanh đến: "Nói đến đâu rồi? Có phải tôi đến muộn rồi không?"

Tô Ý giật mình: "Mẹ, sao mẹ lại đến đây? Vừa rồi không phải đã bảo ba nói với mọi người ăn cơm trước sao?"

Triệu Lam cười lắc đầu: "Mẹ nào còn tâm trạng ăn uống nữa, biết hai đứa ở đây, mẹ liền vội vàng đến xem, con bây giờ cảm thấy thế nào?"

Tô Ý cười gật đầu: "Con khỏe lắm, không có cảm giác gì cả."

"Vậy cũng không thể chủ quan được."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-837.html.]

Chu Cận Xuyên lấy sổ tay ra: "Mẹ yên tâm, con đều ghi chép lại hết rồi."

Ngoài kinh nghiệm mà Diêu Ngọc Phương truyền thụ, Lâm Vọng Đông với tư cách là ông bố mới lên chức cũng chia sẻ với Chu Cận Xuyên những kinh nghiệm độc đáo của mình.

"Em rể này, em nhất định phải nhớ kỹ, thai phụ ấy, đặc biệt là trong ba tháng đầu, tâm trạng sẽ dễ d.a.o động, cộng thêm cơ thể khó chịu, cho nên em không chỉ phải chăm sóc tốt ăn uống sinh hoạt, mà tâm trạng cũng phải quan tâm đến."

"Vâng em ghi nhớ rồi, anh yên tâm, nếu Tiểu Ý không vui, cứ để cô ấy trút giận lên người em, tuyệt đối sẽ không để cô ấy phải chịu đựng đâu."

Tô Ý: "..."

Cô thật sự cảm thấy mình không có phản ứng gì cả.

Sao mọi người ai nấy đều căng thẳng hơn cả cô.

Sang ngày hôm sau, Chu Cận Xuyên đặc biệt xin nghỉ ở nhà theo dõi cô, muốn quan sát xem cô có phản ứng khó chịu gì không.

Nào ngờ không có phản ứng gì, nghe nói tin này, Lâm Hạo Nam và Từ Đan cũng chạy về.

Ba người Lâm Thư Thư ở trường học cũng nhân lúc tan học đến thăm cô.

Khiến cho cô thật sự giống như bảo vật quốc gia được mọi người đến viếng thăm.

Nhưng mà cô đang ở nhà buồn chán, có bạn bè đến bầu bạn, vẫn rất vui vẻ.

Bốn người vừa trò chuyện, không khỏi nhắc đến chuyện của Lâm Lạp Bắc.

"Ban đầu tớ và Cận Xuyên còn định đến Tây Bắc thăm bọn họ, ai ngờ giờ lại phát hiện ra mang thai, chắc chắn là không đi Tây Bắc được rồi."

Lâm Thư Thư tỏ vẻ thông cảm: "Tình trạng của cậu bây giờ, chắc chắn là không đi đâu được rồi, huống chi là Tây Bắc!"

Tô Ý ừ một tiếng: "Cậu cũng đừng sốt ruột, hôm qua tớ đã bảo Cận Xuyên nhờ người đi hỏi thăm rồi, trước tiên hỏi xem bọn họ có về ăn Tết không đã."

"Cũng được, có thể hỏi thăm được là tốt nhất."

Từ sau khi Tô Ý phát hiện ra mang thai, liền bị yêu cầu ở nhà nghỉ ngơi.

Bị người nhà vây quanh không nói, cái gì cũng không cho cô làm.

Coi như là không đi Tây Bắc được, kỳ nghỉ này vẫn được nghỉ như thường.

Loading...