Ngoài ra, cả hai đều cảm thấy tương lai của nhà máy thực phẩm sẽ vô cùng tươi sáng nên ngay khi nhận được lời mời "số tiền lớn" của Tô Ý, hai người đã vội vàng đồng ý.
Vào ngày lễ tốt nghiệp, cả hai đã học được bài học từ trước nên thống nhất trước với Tạ Tiểu Quân và Lâm Lạp Bắc ước pháp ba chương.
Nếu muốn chụp hình thì có thể nhưng không được cầu hôn trước mặt nhiều người như vậy.
Suy cho cùng chuyện cầu hôn kia chỉ cần có Lâm Trạch Tây một mình làm là đủ rồi.
Khi cả hai đang đi dạo trong khuôn viên trường với giấy chứng nhận tốt nghiệp và hoa tươi, họ bất ngờ nhìn thấy một số cặp đôi đang cầu hôn trên bãi cỏ.
Hai người nhìn nhau bối rối.
Họ không ngờ sau khi Lâm Trạch Tây cầu hôn vào năm ngoái, lại có người bắt chước nhanh như vậy.
Bạch Miêu Miêu thở phào nhẹ nhõm: "May mắn là mình đã nói trước với Tạ Tiểu Quân là không nên làm chuyện như vậy.
Còn cậu thì sao? Cậu đã nói với Lâm Lạp Bắc chưa?"
Lâm Thư Thư cũng sợ hãi một lúc: "Mình đã nói với anh ấy rồi, anh ấy đã hứa với mình là sẽ không làm vậy."
Vừa nói xong, Lâm Lạp Bắc bước nhanh về phía Lâm Thư Thư.
"Thư Thư, lớp chúng ta đang chụp ảnh tốt nghiệp, mọi người đang ồn ào muốn em qua chụp ảnh cùng nhau."
Lâm Thư Thư: “...”
Đột nhiên có cảm giác như bị vây xem cầu hôn.
Tuy nhiên, cô ấy đã gặp rất nhiều bạn cùng lớp của Lâm Lạp Bắc, cô ấy vẫn phải nể mặt mũi, nên sảng khoái đi theo qua.
Khi mọi người nhìn thấy Lâm Lạp Bắc đi cùng đối tượng của mình, họ bắt đầu la ó như mong đợi.
“Em dâu, mau đến đây nhanh lên.”
"Em dâu, chúng tôi nghe nói sắp có chuyện vui, chúc mừng, chúc mừng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-849.html.]
Đối mặt với tiếng la ó của đám đông, Lâm Thư Thư chỉ có thể mỉm cười gật đầu chào cảm ơn.
Thấy đã sắp đầy đủ, Lâm Lạp Bắc trực tiếp hét lên với mọi người: "Chúng ta còn đi chụp ảnh nữa không? Nếu không thì chúng ta rời đi?"
"Bép, bép, bép! Phải chụp ảnh tập thể trước, rồi sẽ chụp ảnh riêng của hai người."
Dù mọi người có khá hơn thế nào đi chăng nữa, Lâm Lạp Bắc cũng đưa tay ra và bí mật kéo Lâm Thư Thư lại, để cô ấy dựa vào anh ta gần hơn.
Dưới sự hướng dẫn của nhiếp ảnh gia, mọi người đều cười vui vẻ.
Lúc này, ngoài người nhà và bạn học đang vây xem hạnh phúc của hai người, còn có một người quen cách đó không xa đang nhìn nụ cười hạnh phúc của hai người ở một góc khuất.
Người này là bạn học cấp ba của Lâm Thư Thư và Lâm Lạp Bắc, đồng thời cũng là bạn cùng phòng cũ của Tô Ý và những người khác – Tần Như Vân.
Sau khi bị đuổi khỏi trường, Tần Như Vân bị cấm túc ở nhà một thời gian.
Vẻ vinh quang và kiêu ngạo ngày xưa đã không còn nữa, cô ta cũng phải chịu đựng cái nhìn lạnh lùng của hàng xóm một thời gian.
Kể từ khi ba Tần mất việc, điều kiện của gia đình cũng trở nên tồi tệ hơn.
DTV
Không còn lựa chọn nào khác, Tần Như Vân phải ra ngoài, tìm được công việc nhân viên bán hàng.
Nhưng vì có tiền án bị cho thôi học nên không tìm được việc làm chính thức, cuộc cuộc sống rất khó khăn.
Cách đây không lâu, một người họ hàng trong gia đình ở phương Nam tìm được công việc, gọi cả nhà đến xem thử.
Ba Tần và mẹ Tần đều động tâm, đang chuẩn bị lên đường, nhưng Tần Như Vân vẫn có chút không cam lòng.
Biết Lâm Lạp Bắc năm nay sẽ tốt nghiệp, cô ta đặc biệt xin nghỉ phép và lẻn vào trường học để nhìn thử.
Hôm nay là lễ tốt nghiệp, rất nhiều phụ huynh đều sẽ đến.
Cổng trường không được canh gác nghiêm ngặt nên cô ta lẫn vào đám đông đi vào.
Vất vả lắm mới tìm được lớp của Lâm Lạp Bắc, vốn muốn tìm cơ hội để trực tiếp nói chuyện với anh ta lại nhìn thấy cảnh tượng này.
Cô ta nào biết Lâm Thư Thư và Bạch Miêu Miêu cũng tốt nghiệp sớm.