Lâm Vọng Đông ăn thiệt thòi một lần, đã sớm hối hận từ lâu nên nhanh chóng đồng ý.
Bận rộn hơn nửa ngày, mọi người đều có chút mệt mỏi.
Hơn nữa chạng vạng tối sẽ có người tới nhà nháo động phòng, cho nên tranh thủ buổi chiều này, nhanh chóng để mọi người về phòng nghỉ ngơi.
Tô Ý rất tò mò về những chuyện phát sinh vào ban ngày, đặc biệt là khi nhìn thấy vẻ mặt Tô Nhân, cô càng tin rằng chắc chắn trong chuyện này có chuyện xưa gì đó.
Hai người này dạo này thần thần bí bí, ngay từ đầu đã có không thích hợp, chắc chắn họ đã sớm biết chuyện nhà họ Lâm từ lâu rồi.
Mà sau khi Tô Nhân trở về, trên mặt bà ấy lộ ra vẻ kiêu ngạo cùng vui mừng!
Thế là cô lặng lẽ đi hỏi bà ấy.
Tô Nhân bất đắc dĩ nhìn cô một cái: "Mẹ không có giấu con chuyện gì, có bầu cũng không ngại mệt.
Con còn không nhanh di nghỉ ngơi đi."
Tô Ý bị m.ó.c t.i.m gãi phổi, vội ôm lấy cánh tay Tô Nhân, nũng nịu nói: "Mẹ, mẹ nói cho con biết đi."
Tô Nhân không còn cách nào khác, ngoài sự tình bà và Liêu Chính Dân điều tra kể ra, sau đó đến bệnh viện để nói chuyện với hai người kia, cũng như chuyện xảy ra trong phòng riêng hôm nay.
Tô Ý nghe xong thì hô lên cho đã nghiền, khuyết điểm duy nhất là cô không thể được thấy náo nhiệt tại chỗ.
Tô Nhân bất đắc dĩ véo mũi cô: "Con đó, hiện tại con còn có tâm tình xem náo nhiệt, ngày dự sinh sắp đến rồi, con phải dồn hết tâm tư vào cơ thể, nếu cảm thấy không thoải mái thì nhất định phải nói với mẹ ngay, con biết không hả?”
Tô Ý ậm ừ: “Con biết rồi mà, hôm nay hai đứa bé trong bụng con rất ngoan, dù sao hôm nay cũng không thể sinh con được.
Buổi tối con vẫn muốn cùng mẹ đến phòng tân hôn xem náo nhiệt.”
Tô Nhân kiên quyết không đồng ý: "Tuyệt đối không được.
Đám cưới nhiều người náo động phòng như vậy, tất cả mọi người đều không cẩn thận, lỡ như con bị đụng trúng rồi sao?”
"Con biết, nhưng…" Không phải Tô Ý không biết nặng nhẹ, kỳ thực Lâm Thư Thư và Liễu Phương Lâm đều là bạn tốt của cô, nếu cô không đi, cô sẽ không bao giờ có cơ hội tham gia cuộc vui của hai người họ trong đời này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-866.html.]
DTV
“Nếu không, con sẽ để Cận Xuyên cùng con đi ra ngoài xem náo nhiệt.
Chúng con sẽ tránh xa, tuyệt đối sẽ không tiến tới."
Tô Ý lần này quyết tâm và kiên quyết không đồng ý.
"Cả ngày nay con cũng đã mệt mỏi rồi, ban đêm còn ở trong phòng, không được đi đâu cả.
Khi con của con chào đời, con có muốn góp vui thế nào thì mẹ cũng không quan tâm."
Tô Ý bất đắc dĩ nhún nhún vai: “Được rồi, con nghe lời mẹ vậy."
Trời tối, Tô Ý nằm một mình trong phòng, nghe tiếng ồn ào náo nhiệt bên ngoài, tâm trạng cô buồn bực.
Chu Cận Xuyên đứng ở bên cửa sổ, một hồi lại báo cáo tiến triển gần đây cho cô.
Tô Ý bất đắc dĩ xua tay nói: "Sao anh không xuống xem một mình đi! Em sẽ nằm một mình trên giường."
Cũng không thể tước bỏ quyền tham gia cuộc vui của Chu Cận Xuyên chỉ vì chuyện đó gây bất tiện cho cô.
Không ngờ, Chu Cận Xuyên trực tiếp kéo rèm lại: "Thật ra cũng chẳng có gì thú vị để xem cả.
Chúng ta đều đã từng trải qua chuyện đó trong lúc động phòng, cũng như nhau cả thôi."
Tô Ý mím môi cười nói: "Của chính mình sao có thể giống với xem náo nhiệt của người khác được chứ? Hơn nữa, ở bên kia của anh ba nhất định rất náo nhiệt..."
Đang nói nửa chừng.
Tô Ý đột nhiên ôm bụng kêu lên một tiếng rõ ràng.
Chu Cận Xuyên cũng bị cô làm cho giật mình, nhanh chóng ngồi xổm xuống, đặt hai tay lên bụng: "Sao vậy? Em bé lại đá em à?"
Tô Ý cười khổ: “Chỉ sợ không đơn giản như vậy, đoán chừng hai đứa nhỏ cũng muốn xem náo nhiệt, muốn ra ngoài rồi!”
Chu Cận Xuyên nghe được lời này thì trên mặt hiện lên một tia hoảng sợ.
Trong đầu nhớ tới những lần tập luyện “Diễn Tập Sinh Con”..