Sau khi từ bệnh viện trở về nhà, Tô Ý cảm thấy không gian bỗng trở nên thoáng đãng hẳn ra.
Mọi thứ đều thoải mái hơn.
Phòng ngủ của cô vốn đã rộng rãi với chiếc giường hai mét, hai đứa bé nằm trên đó cũng vẫn còn rất rộng.
Chu Cận Xuyên còn mua thêm hai chiếc cũi, mỗi bên đặt một chiếc, không còn phải lo lắng như ở bệnh viện, sợ đè phải con nữa.
Khi về đến nhà, Tô Ý được sắp xếp nằm trên chiếc giường êm ái, ngoài việc cho con b.ú và chơi với con, cô không phải động tay làm bất cứ việc gì.
Nghỉ ngơi liên tục hai ngày, Bạch Miêu Miêu mang theo Tạ Tiểu Quân đến thăm cô.
Chu Cận Xuyên ngồi tiếp Tạ Tiểu Quân ở bên ngoài.
Bạch Miêu Miêu một mình vào trong trò chuyện với Tô Ý: "Mấy hôm trước ở bệnh viện mình sợ đông người quá, rồi lo cậu mới xuất viện chưa nghỉ ngơi đầy đủ nên mình không dám đến.
Nghe nói mấy ngày nay cậu khỏe hơn rồi, mình mới vội vàng đến đây."
Tô Ý cười gật đầu, rồi hỏi Bạch Miêu Miêu khi nào cô ấy và Tạ Tiểu Quân sẽ quay lại Tây Bắc làm việc.
"Tạ Tiểu Quân vừa xin nghỉ phép xong, bọn mình định mấy ngày tới mua sắm xong đồ đạc, sáng ngày kia sẽ lên đường."
Bạn thân sắp lấy chồng, Tô Ý thật lòng vui mừng cho cô ấy.
Hơn nữa, Tạ Tiểu Quân là người mà cô và Chu Cận Xuyên đã quen biết từ trước khi còn ở Tây Bắc, luôn coi anh ta như em trai.
Việc hai người kết hôn khiến Tô Ý vô cùng mừng rỡ, cô đã chuẩn bị sẵn một món quà, là đôi đồng hồ mà cô nhờ Liêu Chính Dân mua từ Hồng Kông mang về.
Bạch Miêu Miêu mở quà ra, nhìn thấy nhãn hiệu của nó thì giật mình: "Món quà này quá đắt, mình không thể nhận được!"
Tô Ý mỉm cười: "Quà này là xem mặt mũi Tiểu Quân chứ không phải cậu đâu, thế là được rồi chứ gì?"
“Nhận đi, đáng lẽ bọn mình phải về cùng các cậu uống rượu mừng, nhưng giờ không thể rồi, chỉ mong cậu không trách chúng mình là tốt rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-873.html.]
Bạch Miêu Miêu cảm động: "Ôi, còn không phải là cậu đang ở trong tình huống đặc thù đấy à? Chờ cậu qua tháng ở cữ, bọn mình sẽ tập hợp tất cả bạn bè ở Bắc Kinh lại, tổ chức một bữa tiệc thật lớn."
"Vậy thì tốt quá! À, Tiểu Quyên sẽ về cùng các cậu chứ?"
Bạch Miêu Miêu gật đầu, rồi cười tươi nói: "Không chỉ Tiểu Quyên thôi đâu, còn có thêm một người nữa, cậu đoán xem là ai?"
Tô Ý cười cười: "Có gì khó đoán đâu, chắc chắn là Giang Viễn rồi! Hai người lần này về gặp ba mẹ chắc là để bàn chuyện cưới xin nhỉ?"
Ở quán ăn của mình, Tô Ý luôn có "tai mắt" là Từ Tiểu Cần, nên chuyện gì cũng không qua được mắt cô.
DTV
Bạch Miêu Miêu ngạc nhiên nhìn Tô Ý: "Hóa ra là mình là người cuối cùng biết đấy, mình không biết họ bắt đầu từ khi nào, nhưng lần này hai người họ về là để bàn chuyện kết hôn."
"Coi như nhà các cậu là song hỷ lâm môn rồi."
Hai người trò chuyện một lát, Bạch Miêu Miêu sợ làm chậm trễ Tô Ý nghỉ ngơi nên đứng dậy chào ra về: "Khi nào từ Tây Bắc trở lại, bọn mình sẽ qua thăm cậu."
Mấy ngày nay, mẹ của Tô Ý nhất quyết không cho cô tắm, sợ cô bị cảm lạnh.
Tô Ý đã nhẫn nhịn hai ngày, nhưng cuối cùng không chịu nổi.
Tối hôm đó, nhân lúc hai đứa bé ngủ say, cô quyết định lén vào phòng tắm để tắm một trận cho đã.
Chu Cận Xuyên bị kẹp ở giữa, một bên là vợ, một bên là mẹ vợ.
Anh thấy vợ và mẹ vợ đều có lý, nhưng cuối cùng vẫn đứng về phía vợ.
Anh đã hỏi chị dâu, được khuyên rằng chỉ cần không để bị lạnh hay trúng gió, tắm rửa vệ sinh vẫn là điều nên làm.
Vì vậy, anh lén trở thành "đồng lõa" của Tô Ý.
Đợi đến khi mọi người đều đã ngủ, anh bí mật giúp Tô Ý đun hai thùng nước linh tuyền trong không gian.
Trước đó, anh đã tranh thủ dựng một căn nhà gỗ nhỏ trong không gian, nơi luôn có nhiệt độ ổn định, không có gió.
Anh đã thử tắm trước, thấy sau khi tắm cũng không bị lạnh, nên hoàn toàn yên tâm..