Sau một hồi tìm kiếm, họ cuối cùng cũng thấy thiết bị cần tìm ở một gian hàng của nước ngoài.
Tô Ý cố kiềm nén niềm vui sướng trong lòng, bình tĩnh tham quan và hỏi han về mọi thông tin liên quan.
Sau khi tìm hiểu kỹ càng, hai người lại đi dạo quanh hội chợ.
Họ cũng tìm thấy một số thiết bị tương tự ở nơi khác, nhưng không cái nào tốt bằng cái đầu tiên.
DTV
Khi đã quyết định xong, hai người quay lại gian hàng đầu tiên của máy đóng gói, ngồi xuống bàn bạc chi tiết về giá cả, lắp đặt và các yếu tố khác.
Không ngờ khi nhìn thấy bảng báo giá, Tô Ý và Lâm Trạch Tây đều sững sờ.
Một bộ thiết bị này, gồm cả vận chuyển, lắp đặt và hướng dẫn kỹ thuật, tổng cộng lên đến gần một trăm vạn.
Một trăm vạn là số tiền vô cùng lớn vào thời điểm này, khi mà một hộ gia đình có thu nhập một vạn đã được xem là giàu có, một trăm vạn là con số khó có thể tưởng tượng được, không chỉ với cá nhân mà cả với tổ chức đoàn thể.
Khi hai người bước ra khỏi hội chợ, cả hai đều lâm vào trầm tư.
Thấy cô em gái cứ nhíu mày suy nghĩ mãi, Lâm Trạch Tây liền lên tiếng an ủi: "Hay là ta nghĩ cách khác nhé! Nếu không được thì thôi không làm xúc xích nữa, làm ra chưa chắc đã bán được, đúng không?"
Tô Ý đang mải nghĩ, nghe anh ba nói vậy, liền ngắt lời ngay: "Ai bảo không làm? Chúng ta nhất định phải làm, mà một khi xúc xích được sản xuất ra, chắc chắn không lo không bán được."
Dù sao thì Tô Ý đã từng chứng kiến tận mắt sự phát triển của xúc xích trong tương lai.
Thú thật, dù máy đóng gói xúc xích đắt đỏ, nhưng giá cả đi đôi với chất lượng.
Lấy ví dụ về mì ăn liền, dù giá thiết bị của nó thấp hơn nhiều, nhưng mì ăn liền là sản phẩm bán tự động nhiều công đoạn cần nhiều nhân công nên chỉ riêng một nhà xưởng đã có đến vài dây chuyền sản xuất.
Còn bộ thiết bị sản xuất xúc xích này là hoàn toàn tự động từ rửa thịt, thái, ướp, trộn, đóng gói cho đến tiệt trùng đều do máy móc đảm nhiệm.
Vì vậy, dù thiết bị sản xuất xúc xích đắt đỏ, nhưng khi sản xuất hàng loạt, lợi nhuận chắc chắn sẽ cao hơn nhiều so với mì ăn liền.
Sau khi nghe Tô Ý giải thích cặn kẽ, Lâm Trạch Tây cũng d.a.o động phần nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-880.html.]
Ban đầu, nghe đến con số một trăm vạn, anh c.h.ế.t cũng không dám nghĩ tới.
Nhưng giờ nghe cô em gái nói, anh bỗng thấy bộ thiết bị này chẳng khác nào cây tiền mạ vàng tuy mua về đắt đỏ nhưng lại có thể hái ra vàng.
"Nhưng mà chúng ta lấy đâu ra số tiền lớn như vậy chứ? Hay là ta về hỏi ý kiến ba trước?"
Tô Ý lắc đầu: "Để em nghĩ cách trước, nếu không đủ thì mới nhờ ba giúp."
Dù sao cũng không thể cứ mỗi lần cần tiền lại tìm đến Liêu Chính Dân.
Hơn nữa, mấy năm nay, Tô Ý đã tiết kiệm được mấy chục vạn tiền lợi nhuận từ nhà hàng, nhà máy thực phẩm và nhà máy dược phẩm.
Ngoài ra, cô còn dự định tìm cơ hội bán bớt nhân sâm trong kho.
Lúc đó gom góp hết số tiền có được, nếu vẫn chưa đủ thì mới tính sau.
Lâm Trạch Tây nghe vậy, cũng liền nói sẽ rút hết số tiền tiết kiệm bao năm nay ra góp.
"Tiền bạc rồi cũng sẽ có cách giải quyết, chỉ có điều chúng ta phải cẩn thận, đừng để người nước ngoài lừa gạt, nhỡ họ cầm tiền cọc rồi không giao hàng, hoặc giao hàng không đạt yêu cầu thì biết làm sao?"
Tô Ý mỉm cười: "Em đã có cách, ngày mai chúng ta sẽ quay lại gặp họ một chuyến."
Về đến khách sạn, Tô Ý liền không chờ được mà gọi điện về nhà.
Nghe tin hai đứa nhỏ Thần Thần và An An ở nhà ngoan ngoãn, không hề buồn bã vì sự vắng mặt của mẹ, cô thấy yên tâm hơn phần nào.
Sau khi hàn huyện trò chuyện cùng với Chu Cận Xuyên mấy câu, Tô Ý kể lại việc cô đã tìm thấy thiết bị đóng gói ưng ý tại hội chợ.
“Ngày mai em sẽ quay lại thương lượng giá cả.
Nếu thuận lợi, em muốn mua luôn bộ thiết bị đang trưng bày và mời họ đến Bắc Kinh để lắp đặt và vận hành thử.”
Chu Cận Xuyên hiểu ngay: “Như vậy, chúng ta chỉ cần lo chi phí vận chuyển về Bắc Kinh, còn rất nhiều chi phí khác sẽ được giảm bớt.”.