Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Bị Hôn Phu Sỉ Nhục - Chương 889

Cập nhật lúc: 2025-04-17 13:55:30
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước đó, Liêu Chính Dân đã cử người đến Hồng Kông bán đấu giá hai mươi củ nhân sâm và thu được lợi nhuận không nhỏ, đồng thời tạo nên tiếng vang lớn.

Sau đó, những người biết đến Xuân Hòa cũng bắt đầu tìm mua viên uống nhân sâm, đẩy mạnh cơn sốt sản phẩm này tại Hồng Kông.

Thấy sức hút ngày càng tăng, Liêu Chính Dân lo lắng về nguồn cung nhân sâm sẽ bị phát hiện.

Để tránh sự chú ý, ông ấy đã đầu tư mở một trang trại trồng nhân sâm tại Đông Bắc, đồng thời thu mua nhân sâm từ các vùng núi nơi đây.

Dù nhân sâm trồng và thu mua không thể sánh bằng loại nhân sâm thượng hạng mà Tô Ý cung cấp, nhưng hiệu quả dược tính vẫn đảm bảo.

Sau khi bàn bạc, mọi người quyết định giữ nguyên loại viên uống nhân sâm từ nguyên liệu thượng hạng, đồng thời phát triển thêm phiên bản bình dân với giá cả hợp lý hơn, phù hợp cho việc sử dụng hàng ngày.

Khi việc kinh doanh viên uống nhân sâm đã vào guồng, khó khăn tài chính của tập đoàn cũng được giải quyết phần nào.

Ở nhà máy sản xuất xúc xích, dù tạm thời còn chưa kiếm đủ ba trăm vạn, nhưng sau chưa đầy một năm, doanh thu đã vượt mốc ba trăm vạn, ngày hoàn vốn đã gần kề.

Để mở rộng quy mô sản xuất, Liêu Chính Dân và Tô Ý quyết định tiếp tục đầu tư thêm ba bộ thiết bị sản xuất nữa.

Sau khi trả hết nợ nần, Tô Ý mới có thể thở phào nhẹ nhõm, chuẩn bị dần chuyển giao công việc ở nhà máy xúc xích cho người quản lý chuyên nghiệp để có thể sớm trở lại làm việc tại nhà máy dược phẩm.

Tuy nhiên, trước khi quay lại nhà máy, Tô Ý còn một việc quan trọng cần làm, đó là cùng Chu Cận Xuyên đưa Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn về thăm quê ở Đông Bắc.

Hai năm trước, bốn người dự định trở về, nhưng không ngờ Tô Ý lại mang thai.

Giờ đứa bé đã được hai tuổi, không còn quá nhỏ để kè kè theo sát như trước.

Hơn nữa, năm nay cũng là thời điểm Diệp Tiểu Vũ chuẩn bị vào cấp ba, còn Diệp Noãn Noãn lên cấp hai.

Vì vậy, họ quyết định tranh thủ thời gian trước khi hai đứa nhỏ nhập học để về thăm ông Diệp.

Sau khi thống nhất thời gian, Tô Ý và Chu Cận Xuyên bắt đầu sắp xếp công việc và xin phép nghỉ.

Cả hai cũng bận rộn chuẩn bị đồ mang theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/chuong-889.html.]

Không chỉ có Tô Ý và Chu Cận Xuyên, mà Diệp Noãn Noãn và Diệp Tiểu Vũ cũng dùng tiền tiêu vặt của mình để mua nhiều món quà, nói rằng muốn mang tặng cho những người bạn cũ và cho cả ba mình.

Mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, điều duy nhất khiến Tô Ý không yên tâm là hai đứa con ở nhà.

Ban đầu, cô và Chu Cận Xuyên cũng cân nhắc có nên mang theo chúng không, nhưng vì đường xa và việc đi lại bất tiện, cuối cùng họ quyết định để con ở nhà.

May mắn là tử nhỏ, bên người Thần Thần và An An cũng không thiếu người, nhà ông bà nội và ông bà ngoại đều đông người, nên bọn nhóc cũng không sợ người lạ.

Sợ Tô Ý không yên tâm, Tô Nhân còn hứa sẽ đến giúp chăm sóc các bé vào ban ngày, giúp Tô Ý yên tâm hơn, không sợ Triệu Lam phải lo liệu một mình.

Sau khi sắp xếp xong xuôi, bốn người mang theo hành lý, chuẩn bị xuất phát về Tây Bắc.

Từ lần đầu tiên theo Tô Ý đến Bắc Kinh, Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn chưa từng quay lại nơi đó.

Sau một thời gian dài, cả hai đều vô cùng phấn khích.

DTV

Từ lúc lên tàu, hai đứa trẻ không ngừng ngó ra ngoài cửa sổ, ngắm nhìn sự thay đổi của cảnh vật xung quanh.

Noãn Noãn còn liên tục hỏi Tô Ý xem đã đến đâu rồi, khi nào thì sẽ tới Tây Bắc.

Bốn người đi chuyến tàu đêm với giường nằm, nhưng hai đứa trẻ quá phấn khích nên mãi không ngủ được.

Cuối cùng, Tô Ý phải tìm cách dụ dỗ mãi chúng mới chịu ngủ.

Sáng hôm sau, cả bốn người cuối cùng cũng đến được Tây Thành.

Lục Trường Chinh đích thân lái xe đến đón họ.

Khi bốn người xuống tàu, từ xa đã thấy anh ấy đứng vẫy tay chào.

“Đoàn trưởng Lục, cảm ơn anh đã cất công đến đón chúng tôi!”

Vừa gặp mặt, Chu Cận Xuyên đã vui vẻ trêu chọc.

Lục Trường Chinh cười vỗ vai Chu Cận Xuyên: “Tôi đâu phải đến đón anh, tôi đến đón em dâu đấy chứ! Lâu lắm mới về một lần, tôi không đến sao được? Nghe nói cuối năm anh còn được thăng chức, tôi không tranh thủ nịnh bợ một chút thì coi sao được?”.

Loading...