Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 104
Cập nhật lúc: 2024-10-15 09:59:35
Lượt xem: 204
Cho nên lúc chia tiền cô ta cũng có phần, cũng trở thành nữ thanh niên trí thức nhiều điểm công nhất trong thôn, được người trong thôn khen ngợi, ngay cả lão đội trưởng đều trước mặt mọi người khen ngợi vị thanh niên trí thức họ Thái này, trong lúc nhất thời vị thanh niên trí thức họ Thái này đã nổi bật vô song ở trong thôn.
Nhưng cô ta lại không ngờ rằng, Tô tình đòi tiền cô ta vậy mà lại có thể đòi đến chỗ thanh niên tri thức!
Trong lòng Thái Mỹ Giai tức giận không thôi, cảm thấy con người Tô Tình này thật sự quá dối trá, mất công trước kia cô ta còn thật sự tưởng rằng Tô Tình coi cô ta là bạn thân, bản thân thật sự là mắt mù rồi!
Cho nên Thái Mỹ Giai hừ lạnh nói: "Tình Tình, tớ cũng đang chuẩn bị đi tìm cậu đây, muốn trả 12 đồng này lại cho cậu, tránh để cậu gặp tớ một lần thì lại đòi tớ một lần!" Cô ta nói rồi từ trong túi của bản thân đổ ra 12 đồng, sau đó muốn ném cho Tô Tình.
"Nếu cậu dám ném cho tớ, vậy cậu còn phải nhặt từng cái một lên." Tô Tình nói.
Thái Gia Mỹ tức giận không thôi, nhưng cũng không dám ném, liền đưa qua.
Lúc này Tô Tình mới chậm rì rì nhận lấy, tim Thái Mỹ Giai đau như rỉ máu, bực bội nói: "Tớ thật sự nhìn lầm cậu rồi!"
"Tiền này vốn dĩ là cậu mượn của tớ, hiện tại trả lại cho tớ chẳng phải là chuyện đương nhiên sao? Nhìn lầm tớ cái gì? Tớ thấy là tớ nhìn lầm cậu mới đúng, lúc mượn tiền thì ôn tồn nhã nhặn, trả tiền rồi thì cậu liền trở thành ông lớn!" Tô Tình khinh thường nói.
"Cái gì mà ông lớn với không ông lớn, sao bây giờ cậu lại nói chuyện thô tục như vậy!" Thái Mỹ Giai đen mặt nói.
"Được rồi, không tán dóc với cậu nữa, tiền này trả cho tớ rồi thì coi như đã thanh toán xong, lúc trước cho cậu ăn những thứ đồ kia cũng coi như tớ cho chó ăn, về sau chúng ta cứ coi như là không quen biết nhau." Tô Tình cầm được tiền cũng lật mặt không nhận người, nói.
Thái Mỹ Giai phát hỏa, cũng trào phúng nói: "Cô tưởng rằng tôi bằng lòng làm bạn với cô sao? Cô cũng không lấy gương soi coi bản thân mình là cái đức hạnh gì!"
Nếu đã xé rách mặt nhau rồi, vậy còn lịch sự làm cái gì!
"Hồi sáng tôi vừa mới soi gương rồi, da trắng mặt đẹp sắc mặt hồng hào mịn màng, còn phải nói khuôn mặt khô cằn này của cô có thể bì được sao." Tô Tình cười nói.
Thái Mỹ Giai tức giận đến nỗi tâm can đau đớn, nhưng vừa đảo con ngươi, lại cười nói: "Chắc cô còn chưa biết nhỉ, sáng hôm nay anh Bùi lại mang theo Trần Tuyết vào trong trấn đi ăn cơm với xem phim, anh Bùi còn đến nhà họ Trần ăn cơm, gặp người lớn rồi, bây giờ bọn họ đang yêu đương."
"Ừm, lần trước tôi cùng với Thế Quốc đi vào trong thị trấn khám thai thì gặp được hai người bọn họ, tình cảm còn khá tốt, ăn cơm ở nhà hàng nhà nước, tôi chúc phúc cho bọn họ." Tô Tình gật đầu nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-104.html.]
Thái Mỹ Giai lập tức đ.ấ.m vào bông vải không có lực, vẻ mặt giống như ăn phải phân, nhưng mà cô ta từ trên xuống dưới đánh giá Tô Tình, thật sự từ trên người Tô Tình không hề phát hiện ra nửa điểm dấu vết ghen ghét.
Rõ ràng, đây là buông bỏ được Bùi Tử Du rồi!
Quả nhiên đây là một người phụ nữ vô tình, trước kia đều chạy theo phía sau Bùi Tử Du, hiện giờ cũng là nói thay đổi thì liền thay đổi.
Đối xử với Bùi Tử Du đều có thể như vậy, đối xử với cô ta như vậy cũng coi như là không có bất ngờ lắm!
"Sau này cô cả đời đều ở nông thôn đi!" Thái Mỹ Giai lại cười lạnh nói, gả cho một tên chân đất như Vệ Thế Quốc, cũng đăng ký hộ khẩu rồi, cả đời này đương nhiên không thể thoát thân.
"Không làm phiền cô hao tâm tổn trí." Tô Tình cười ha ha nói, mang theo Vương Mạt Lị xem kịch hay trở về.
Trong mộng vân thường trôi bóng nguyệt,
Trăng nghiêng làn nước quấn lòng hoa.
Vương Mạt Lị rất vui vẻ, nói: "Cô thật sự tuyệt giao với thanh niên trí thức họ Thái sao? Lúc trước các cô rất tốt mà!"
"Loại người như vậy cũng là lúc trước đầu óc tôi không rõ ràng mới bằng lòng kết bạn, bây giờ tôi đã sáng mắt sáng lòng làm sao còn nhìn được cô ta như vậy, thà có còn hơn không, nói không chừng lúc nào đó phía sau lưng lại bị cắm một nhát dao." Tô Tình nói.
Vương Mạt Lị cười cười, nói: "Còn nhớ đòi tiền lại cũng là cô thông minh!"
"Đúng vậy, trước khi tuyệt giao thì phải tính toán cho rõ ràng, bằng không chẳng phải là tiện nghi cho cô ta sao." Tâm tình của Tô Tình không tồi nói, vừa mới lấy đi số tiền này Thái Mỹ Giai liền giống như cắt đi miếng thịt vậy, nghĩ lại thật là sảng khoái.
Vốn dĩ nỗ lực làm việc thích ứng với điều kiện gian khổ, điều này quả thật rất tốt, con người này mọi mặt đều tốt, nhưng mà nếu như lòng dạ xấu xa thì cũng đều bằng không.
Thái Mỹ Giai chính là điển hình như vậy.
Thái Mỹ Giai thở phì phì đến tìm Vương San Hô, hai ngày nay Vương San Hô đang cùng thanh niên trí thức họ Tôn đãi tiệc rượu, rất xinh đẹp.
Nhìn thấy sắc mặt Thái Mỹ Giai kém như vậy thì liền hỏi làm sao vậy?
Đương nhiên Thái Mỹ Giai sẽ không giấu diếm, nói Tô Tình đến tìm cô ta đòi tiền, đồ ăn trước kia mời cô ta ăn cũng đều đổi thành tiền, kêu cô ta trả lại cho cô!