Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 150
Cập nhật lúc: 2024-10-17 18:38:38
Lượt xem: 143
"Sao thế, cô không thích những món điểm tâm của tôi sao?" Vương Mạt Lỵ tức giận nói.
"Thế cô hãy về nhà lấy thêm cho tôi một bao nào." Tô Tình cười nói.
Vương Mạt Lỵ cũng nở nụ cười rồi lại nhiều chuyện nói: "Cô có biết không, Thái Mỹ Giai và sáu Vương đang hẹn hò đấy!"
"Sao có thể chứ, Thái Mỹ Giai có tiêu chuẩn cao như thế, sao có thể nhắm trúng kiểu của sáu Vương chứ." Tô Tình nghe xong bèn nói.
Trong mộng vân thường trôi bóng nguyệt,
Trăng nghiêng làn nước quấn lòng hoa.
"Tôi và Tòng Quân đã nhìn thấy rồi!" Vương Mạt Lỵ nói: "Chính ngày hôm nay chúng tôi đi dạo xong trung tâm thương mại đi xem phim thì hai người kia cũng qua đó, trông bộ dạng đanh hẹn hò không sai đâu."
Tô Tình rất kinh ngạc: "Thái Mỹ Giai không thể nào nhắm trúng sáu Vương được, cô ta mà chịu sáu Vương sẽ bị tôi cười c.h.ế.t đấy, đây chẳng phải đang nhận lấy đồ tôi không chọn sao?"
Vương Mạt Lỵ cười nói: "Nếu nói thế thì trước đó cô chạy thêm thanh niên trí thức Bùi thì sao đây?"
"Cái này thì khác, sáu Vương sao có thể so với tôi chứ? Thanh niên trí thức Bùi không chọn tôi là do anh ta có mắt không tròng, không biết giữ lấy đồ tốt nhưng Thái Mỹ Giai mà nhắm trúng sáu Vương thì đúng là mù đấy." Tô Tình tự cao nói.
Vương Mạt Lỵ cũng đang cười cô quá tự cao nhưng vẫn gật đầu: "Thanh niên trí thức Thái và sáu Vương đúng là không xứng, trên người sáu Vương không lấy ra được thứ gì cả nhưng đúng là cô ta đang hẹn hò với sáu Vương đấy."
Sáu Vương là anh họ của cô ấy nhưng giữa họ không có chút tình cảm họ hàng nào cả, là cái kiểu gặp mặt cũng không chào hỏi đấy.
Mặc dù thanh niên trí thức Thái không xinh đẹp như Tô Tình nhưng trông cũng được, vả lại còn là người Thành phố, còn sáu Vương không có gì giỏi, hay nhất là lươn lẹo giở trò và lười biếng trốn việc.
Không chỉ làm việc không xong mà đến nhan sắc cũng không được, người ốm nhom gầy gò, cùng một loại người với em rể thanh niên trí thức Tôn của cô ấy, thậm chí còn xấu xí hơn cả thanh niên trí thức Tôn.
Cái mũi hếch kia trông thật khó coi.
"Mặc kệ bọn họ." Tô Tình nói, bây giờ cô và cái cô Thái Mỹ Giai kia đã cắt đứt mối quan hệ ‘chị em tốt' rồi, người bạn như thế không nên kết giao nên chẳng có liên quan gì đến cô cả, lựa chọn ai là quyền tự do của bản thân Thái Mỹ Giai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-150.html.]
Nhưng trong đấy lòng cô cảm thấy Thái Mỹ Giai chi đang đùa giỡn với sáu Vương mà thôi, con người tính toán chi li như cô ta làm sao có thể đồng ý gả cho người đàn ông như sáu Vương cơ chứ.
Nếu đổi lại là anh Binh do Thẩm Tòng Quân giới thiệu thì nói không chừng còn hợp gu của cô ta, cô ta sẽ đồng ý hạ thấp mình ‘gả' vào nhưng kiểu của sáu Vương thì mơ cũng đừng có mà mơ.
Bởi vì như những gì cô từng nói, Thái Mỹ Giai tuyệt đối sẽ không tìm một người tệ hơn Thế Quốc của cô chứ đừng nói đến một sáu Vương bị cô chê bai như con cóc ghẻ như thế.
Trước đó sáu Vương theo đuổi cô nhưng ‘Tô Tình' đã rất quyết đoán, có thể nói là ra tay nhanh gọn không chút nương tay.
Cho dù thiên nga vì muốn theo đuổi tình yêu bị mũi tên b.ắ.n xuyên qua tim sắp hấp hối nhưng cũng sẽ tuyệt đối không có chỗ cho con cóc ghẻ như anh ta thừa cơ hội đâu!
Tuyệt tình đến hết mức có thể.
Nhưng khi Tô Tình nhớ lại đoạn ký ức này cũng có chút khen ngợi nhưng lại không tán thành lắm, bản thân một thân con gái không có người thân bên cạnh, mình có thể từ chối nhưng cũng không được quá quyết liệt, lỡ may gặp phải tên biến thái có tính tình cố chấp thì nguy hiểm lắm, ai biết được sẽ làm ra chuyện gì cơ chứ?
Cũng may trước đó từng có người bị bắt đi xử b.ắ.n vì dám bắt nạt thanh niên trí thức nên cũng có sự đe dọa nhất định ở nơi này, sau khi xảy ra chuyện này đều tránh xa các thanh niên trí thức ra, họ sợ bị tố cáo sẽ bị mang đi xử bắn, cũng khoảng một năm nay mới tốt hơn một chút mà thôi.
Nhưng tính đe dọa trước đó thì vẫn còn nên khi thốt ra những lời nói châm biếm chà đạp mới không hề xảy ra chuyện gì, tất nhiên rồi, cũng bởi vì điều kiện của nhà họ Tô cũng không bình thường, cho dù là nước xa không cứu được lửa gần nhưng muốn làm chuyện gì trong lòng cũng phải tính toán suy nghĩ trước đã.
Vương Mạt Lỵ ngồi một lúc bèn về nhà, Tô Tình giữ lại hai miếng điểm tâm, còn lại bảo cô ta mang đi chia cho hai anh em Đầu To Đầu Nhỏ và Hắc Thán.
Lúc chập tối, trời lại bắt đầu có tuyết rơi, sau đó thì trên cơ bản cũng không có dừng nữa, tuyết lớn tuyết nhỏ thi nhau rơi.
Những người trong thôn cũng không thích chạy nhảy mà chỉ ở trong nhà giữ ấm thôi.
Tô Tình cũng thế nhưng Vệ Thế Quốc vẫn sẽ đi ra ngoài, những lúc may mắn còn có thể cùng Thẩm Tòng Quân mang chút thịt từ núi về.
Vì vậy trong nhà có mùi thịt truyền ra ngoài là chuyện rất bình thường.
Bởi vì Tô Tình đang mang thai nên cả nhà cũng ít nhiều được hưởng lợi, thịt thì đa số đều nhường cho cô ăn nhưng vẫn được húp chén canh gì gì đó.