Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 152.
Cập nhật lúc: 2024-10-18 10:58:56
Lượt xem: 161
Tô Tình biết những thứ để lại bà Đường thì bà ấy sẽ không làm để ăn đâu nên cái này chẳng phải đã làm sẵn rồi sao? Không chỉ có màn thầu, còn có bánh cảo nữa, tới lúc đó chỉ cần bỏ vào nồi là được, không cần tốn công.
"Về rồi sao?" Tô Tình thấy Vệ Thế Quốc liền cười nói.
Bởi vì sắp về thăm nhà mẹ đẻ nên tâm trạng Tô Tình cũng khá tốt.
Vệ Thế Quốc cười nói: "Sao lại làm nhiều thế?"
"Làm chút bánh sủi cảo màn thầu cho cô để dành, nếu không chỉ có một mình thì chắc chắn cô sẽ không nấu, cùng lắm cũng chỉ nấu qua loa thôi." Tô Tình nói.
Trong mộng vân thường trôi bóng nguyệt,
Trăng nghiêng làn nước quấn lòng hoa.
Bà Đường cười nói: "Con đưa chìa khóa cho cô xem cô có bạc đãi bản thân không?"
"Đây chẳng phải sợ cô không nỡ ăn nên mới chuẩn bị xong xuôi cho cô ăn thoải mái, đừng để lâu quá, nếu không sẽ không ngon đấy." Tô Tình nói.
Trong bánh sủi cảo có nhân trứng gà và nhân thịt heo, màn thầu là mần thầu bắp, ngoại trừ những cái này còn có bánh bao hấp, tất cả đều để cho bà Đường ăn Tết, còn có hai tô thức ăn đã nấu xong, xương sườn sốt và trứng kho, cùng với đó là hai con cá mặn được hấp sẵn, tất cả đều nấu xong xuôi.
Ăn Tết tất nhiên không được quá nghèo nàn rồi, những thứ này để cho một mình bà Đường ăn cũng đủ rồi.
Bà Đường tắt nụ cười đi nhưng trong lòng lại cảm thấy rất ấm áp.
Trong lòng Vệ Thế Quốc rất cảm kích sự độ lượng của vợ mình, cô ở bên ngoài hoàn toàn không hề cảm thấy khó chịu.
"Mặc dù Thế Quốc đã đi nói với em gái rồi nhưng với cái tính cách của cô ta thì con đoán cô ta sẽ thừa lúc tụi con không có ở nhà mà đến nhà mẹ đẻ lục lọi đồ đạc, nếu như cô ta dám làm càn thì cô chỉ cần cầm chổi lên quét người như quét nhà là được, loại người rất dễ được nước làm tới." Đợi Vệ Thế Quốc đi ra sân sau cho gà ăn thì Tô Tình đã quay qua nói nhỏ với bà Đường.
Bà Đường chỉ cười: "Yên tâm đi, cô sẽ canh kỹ nhà cho các con."
Tô Tình gật đầu một cái, đừng nói cô lòng tiểu nhân đo bụng quân tử, Vệ Thanh Lan cô chỉ nhìn một cái là ra, tuyệt đối cô ta sẽ làm được loại chuyện này.
Nhưng mà nếu như thật là cô nghĩ nhiều, vậy thì không thể tốt hơn nữa, chỉ mong là cô nghĩ nhiều!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-152.html.]
Chỉ chớp mắt đã đến hai mươi tám năm mới, buổi sáng hôm đó Vệ Thanh Mai đã tới rồi, mang theo hai con gà sống!
Đây là đặc biệt cho em trai chị mang về bên nhà vợ!
"Chị cả, chị còn đưa hai con gà tới làm gì, gà này cũng không dễ đâu!" Tô Tình cảm động, nói.
Đúng là không dễ đổi, trước đó Vệ Thanh Mai mất hơn nửa ngày hỏi hơn nửa thôn mới đổi được hai con gà cho nhà mình nuôi chờ ngày đem qua.
Vệ Thanh Mai cười nói: "Không có gì, em vàThế Quốc là lần đầu tiên trở về, hơn nữa một năm cũng mới trở về một lần này, cầm nhiều một chút mới tốt."
Tình cảm giữa người với người chính là có qua có lại như vậy, chứ không phải là cứ cho đi từ một phía.
Vệ Thanh Mai biết hai người bọn họ ngày mai sẽ phải ngồi xe vào thành phố, hôm nay cũng thu thập thật tốt đồ đạc, cũng không có ở lâu, uống xong một ly sữa mạch nha em dâu pha xong thì đi trở về.
"Chị cả của Thế Quốc có lòng." Bà Đường xách một con gà trở lại thấy, cười nói.
Bà mới vừa đi ra ngoài tìm một bà cụ trong thôn cũng đổi một con gà, đã sớm nói trước, cũng phải đưa cho Vệ Thế Quốc mang về nhà cha mẹ vợ, muốn đổi thêm một con nhưng không dễ đổi, chỉ có một con này, cũng phải cho người ta thêm ít tiền người ta mới chịu.
Bà đưa sổ tiết kiệm cho Tô Tình rồi, nhưng bản thân vẫn có chút tiền riêng.
Tô Tình trước đó muốn đưa cho bà giữ lại để tiêu xài, không ngờ bà cụ lại mang đi đổi gà.
Việc này khiến cô có chút dở khóc dở cười, nhưng trong lòng thật sự rất ấm áp.
Vệ Thế Quốc lần lượt bỏ ba con gà vào trong lồng rồi đi nhà lão Từ chào hỏi.
Sáng sớm ngày hôm sau lão Từ liền lái xe lừa tới, Vệ Thế Quốc cầm thuốc và rượu mua từ trước lên, cũng sắp xếp đùi dê và gà vịt khô cho tốt, cuối cùng còn mang theo một ít lương thực, đây là khẩu phần lương thực của hai vợ chồng son bọn họ.
Còn có quần áo dùng để thay của hai người, trong thành phố có phòng tắm, cũng phải xách theo quần áo qua đó tắm trong lúc ăn tết.
Cho nên đồ đạc cũng không ít, cùng vợ anh mang theo những thứ này, ngồi chung trên xe lừa rời đi.
Hai vợ chồng ngay dưới ánh mắt tiễn đưa của bà Đường, Thẩm Tòng Quân, Vương Mạt Lỵ, Vương Cương, Vương Thiết trở về nhà mẹ vợ ăn tết.