Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 206
Cập nhật lúc: 2024-10-20 02:11:40
Lượt xem: 166
Còn Vương đại nương, trực tiếp nói với Vệ Thế Quốc: "Thế Quốc à, cậu nghe bác gái khuyên một câu, vẫn nên ly hôn đi, thanh niên tốt như cậu còn sợ không cưới được vợ sao? Muốn một nữ yêu tinh làm gì? Đứa bé trong bụng còn không phải con cậu, không nên nuôi con thay người khác, đến lúc đó người ta đến nhận con vậy cậu chính là dùng giỏ tre múc nước, công dã tràng rồi! Bác gái là người từng trải, đều vì muốn tốt cho cháu!"
"Làm phiền Vương đại nương nhọc lòng rồi, nhưng vợ tôi rất tốt, đời này tôi cũng sẽ không ly hôn!" Vệ Thế Quốc bình đạm nói.
"Ha ha, đương nhiên sẽ không ly hôn, nếu cậu dám ly hôn, người làm trưởng bối như tôi sẽ lấy gậy đánh c.h.ế.t cậu đầu tiên!" Đại đội trưởng Mã cười nói.
"Đội trưởng có ý gì? Thế Quốc cũng đã như vậy, cậu còn nói như vậy?" Vương đại nương nói.
Lúc này Vương Mạt Lị mang theo mẹ mình là thím tư Vương Tứ tới đây, thím tư Vương vừa thấy bụng Tô Tình, đôi mắt tỏa sáng hỏi: "Vợ Thế Quốc, con nói thật với thím, bụng này có phải là song bào thai hay không?"
Vương Mạt Lị còn chưa nói với mẹ mình, nhưng thím tư Vương đã đỡ cho bao nhiêu người, cho nên ánh mắt rất chuẩn, vừa nhìn đến, lập tức đoán được.
Trong mộng vân thường trôi bóng nguyệt,
Trăng nghiêng làn nước quấn lòng hoa.
Tất cả mọi người đều sửng sốt.
Song…… Song thai?
"Cô nói với thím à?" Tô Tình nhìn về phía Vương Mạt Lị, cười nói.
Vương Mạt Lị buồn cười: "Tôi còn chưa nói, mẹ tôi tới đây liền nhìn ra."
"Nếu nói ánh mắt, vẫn là thím tư tốt nhất!" Vợ Cương Tử và mẹ Hắc Thán đều nói, vừa rồi bọn họ thấy đám người nhìn như chính nghĩa kỳ thực lại là nói bậy xung quanh mình, đều tức điên rồi, vừa muốn nói chuyện lại thấy Tô Tình lắc đầu, bọn họ mới nhịn lại, nhưng vẫn nhịn không được, thật sự quá hả giận!
"Thai này của cô là song bào thai?!" Cũng là người đỡ đẻ, Vương đại nương lập tức quét ánh mắt về phía bụng Tô Tình, không khỏi nói.
"Ha ha, không sai!" Đại đội trưởng Mã cười nói: "Trong bụng vợ Thế Quốc là song bào thai, trong bụng có hai đứa nhỏ, cho nên mới không đến sáu tháng, đã lớn hơn tám tháng!"
Mã đại nương cho heo trong nhà ăn xong tới đây, vừa vặn nghe thấy lời này, cười lạnh nói: "Năm trước khi Thế Quốc dẫn vợ đi kiểm tra về tôi đã biết là song bào thai, chỉ là hai vợ chồng khiêm tốn không nói ra ngoài, không nghĩ tới có những người thích ba hoa lại nói ra mấy lời không đâu!"
"Ồn ào!"
Lần này mọi người lại càng thêm náo nhiệt.
"Vợ Thế Quốc à, cháu thật sự là song bào thai sao?" Một lão thái thái hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-206.html.]
"Còn có thể là giả?" Tô Tình còn chưa nói, bà Đường đã đáp lời: "Nếu chỉ mang thai một đứa, tôi còn phải chạy đi thật xa đến đây chiếu cố sao? Là hai đứa!"
"Tốt tốt tốt, vợ Thế Quốc thật có phúc, Thế Quốc cưới người vợ này rất tốt!" Lão thái thái kia liên tục nói.
Mấy lão thái thái khác cũng sôi nổi gật đầu, đều khen Tô Tình tốt.
Bọn họ cũng không muốn đắc tội bà Đường, bà lão này đặc biệt lợi hại, bệnh thấp khớp của bọn họ bà ấy đều có thể trị, mùa đông này có thể trải qua tốt đẹp, đều do bà Đường hỗ trợ.
Cho nên bà Đường trong nhóm mấy lão thái thái, thật sự là tồn tại không thể đắc tội.
Nếu không sao lúc mấy người con dâu nhà họ Đinh với con dâu cả Thẩm nói mấy lời đó, mấy người già lại không ai mở miệng.
Bà Đường lúc này mới thuận ý, tuy biết những lời đó đều là giả, nhưng bà cũng tức giận.
Nếu không đi bệnh viện kiểm tra, nếu Tình Tình là người tính tình mềm yếu, vậy còn không phải bị mấy lời này làm tức nghẹn sao? Đến lúc đó tìm ai bồi thường?!
Tô Tình cũng cười nhìn về phía những người không có ý tốt đó, bao gồm cả Thái Mỹ Giai đang xem kịch vui, nói: "Thật ngại quá, khiến mọi người thất vọng rồi, tình cảm của tôi và Thế Quốc nhà tôi đời này đều sẽ không thay đổi, Thế Quốc tuy rằng kết hôn muộn, nhưng có câu nói cơm ngon không sợ muộn, còn không phải sao, vừa cưới tôi, lập tức có hai tiểu bảo bối, tốc độ này cũng khó đuổi kịp nhỉ?"
Nói rồi lại cười: "Thế Quốc là người chăm chỉ làm việc, mà tôi hiện tại không thể làm việc, hai đứa nhóc thỉnh thoảng sẽ đánh nhau trong bụng tôi, muốn làm cũng không làm được, nhưng còn may ngòi bút của tôi không có trở ngại, tháng này lại gửi mấy bài văn ra ngoài, ít nhiều cũng kiếm chút tiền trợ cấp gia đình, cuộc sống của hai vợ chồng chúng tôi nhất định sẽ càng ngày càng rực rỡ, mọi người không cần nhọc lòng."
Không chỉ khoe ra, còn muốn khoe thật lớn, để đám bà tám này ghen tị đỏ mắt c.h.ế.t đi!
"Được rồi, cũng không còn sớm, đều giải tán đi!" Đại đội trưởng Mã cười nói.
"Đều giải tán đi." Mã đại nương cũng bắt đầu đuổi người.
Tô Tình còn mời thím tư Vương vào trong nhà ngồi, còn pha một ly nước đường mời bà ta.
Thím tư Vương cười tươi rói: "Đứa nhỏ này, sao phải khách khí như vậy?"
"Một ly nước đường mà thôi, thím tư cứ uống đi." Tô Tình cười nói.
Vương Mạt Lị cười nói: "Còn không phải sao, mẹ cứ thoải mái, cô ấy giờ có việc cầu người mới xum xoe như vậy đấy."
Thím tư Vương cười liếc cô ấy một cái, nói: "Nói bậy gì đấy."