Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 244
Cập nhật lúc: 2024-10-20 22:51:07
Lượt xem: 132
Thẩm Tòng Quân chính bởi vì xuất thân là con cháu nhà nông, bên trên cũng không có trưởng bối chăm sóc gì cả, vì vậy tuổi đã lớn liền về hưu.
Tô Tình không nói quá nhiều về vấn đề này, dù bên ngoài Vệ Thế Quốc kiệm lời, thế nhưng trong lòng anh lại có tính toán. Anh cũng là đàn ông, nhà vợ sẵn lòng giúp anh một tay để anh đỡ phải đi đường vòng anh rất vui, nhưng anh sẽ không mãi mãi dựa vào nhà vợ.
Tô Tình vô cùng hài lòng với điểm này của anh, một số phẩm chất riêng của người đàn ông này đúng là rất thu hút cô.
Bây giờ thật sự cần sự trợ giúp của nhà vợ, vậy thì không cần vì mấy cái lòng tự tôn gì đó mà từ chối ý tốt của nhà vợ. Sau này tự mình đứng được rồi, nhà vợ có chuyện gì cứ nói, muốn tiền thì anh đưa tiền, muốn sức thì anh ra sức, điều này rất tốt.
Giữa người thân với nhau, không phải đều giúp đỡ nhau như thế này sao?
"Anh hai cô có người yêu chưa?" Vương Mạt Lỵ chuyển chủ đề nói.
"Lần này trở về để đi xem mắt, là người mà mẹ tôi giới thiệu, không biết có xem mắt thành công không?" Tô Tình nói.
Không biết vì sao ký ức trong đầu cô về mấy chuyện này ngày càng nhạt dần, lúc đầu Tô Tình còn có chút ấn tượng với chị dâu, nhưng bây giờ cô vậy mà lại không nhớ ra người yêu của anh hai là ai?
Thậm chí Tô Tình còn có một loại cảm giác mình là chính mình.
Có một loại sức mạnh không thể kháng cự trong thế giới vô hình dường như đang xóa đi những kí ức kia của cô? Lối suy nghĩ này làm cô không nhịn được mà sởn gai ốc.
"Cô làm sao vậy, trời nóng vậy mà rùng mình à?" Vương Mạt Lỵ không hiểu nên hỏi.
"Không sao." Tô Tình lắc đầu, đem mấy suy nghĩ trong đầu kia quăng đi hết, mặc kệ nói thế nào thì cô với Vệ Thế Quốc sẽ sống thật tốt, sẽ hiếu thảo với cha mẹ và nuôi dạy cặp song sinh nên người!
Còn về những chuyện khác, đều là chuyện không quan trọng, bởi vì chỉ cần cô không phá đám thì tương lai của hai người anh Tô Cảnh Văn, Tô Cảnh Vũ còn có em trai Tô Cảnh Quân đều sẽ tốt thôi.
Chuyện Tô Cảnh Vũ đến chỉ là một bản nhạc đệm nhỏ, dù cũng làm mọi người lại lần nữa cảm khái vận mệnh tốt của tên nhãi địa chủ Vệ Thế Quốc, nhưng gió thổi một hơi rồi cũng qua đi.
Gần đây trong thôn xảy ra một chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-244.html.]
Con trai lớn của nhà lão Từ bị bệnh c.h.ế.t rồi.
Cậu cả Từ bệnh đã lâu, lúc thời thanh niên sung sức bị mẹ kế đuổi đi giúp đỡ luyện thép, năm đó cậu cả Từ mới 16 tuổi, cũng chỉ là một thanh niên choai choai mà thôi, nhưng mà bị mẹ kế chê ăn cơm nhiều quá, vì vậy đuổi anh ta đi tham gia luyện thép.
Hoàn cảnh ở nơi luyện thép dĩ nhiên không cần phải nói, cha của Vệ Thế Quốc sở dĩ mất sớm như vậy cũng là do nơi này.
Nhưng cậu cả Từ lúc đó còn trẻ, dù sau khi trở về cơ thể không khỏe nhưng cũng vẫn ổn, chỉ có điều mẹ kế lại nói anh ta giả vờ, không phải thế sao? Anh ta lại bị mẹ kế đuổi đi sửa đập chứa nước.
Theo cách nhìn của mẹ kế thì vừa lấy được điểm công còn có thể có cơm ăn, vậy làm cái gì mà không đi sửa đập nước, không đi sửa đập nước lẽ nào còn muốn ở nhà ăn bám sao?
Lão Từ có hai vợ, người vợ trước đã mất rồi, về sau lại lấy người vợ này, cậu cả Từ chính là con với người vợ trước.
Trong mộng vân thường trôi bóng nguyệt,
Trăng nghiêng làn nước quấn lòng hoa.
Sau khi mẹ kế bước vào nhà, chắc chắn đối xử với anh ta cực kì qua loa.
Mắc bệnh cũng bị nói là giả bệnh, cuối cùng lúc sửa đập chứa nước không cẩn thận té ngã vào sông băng.
Vốn dĩ do tham gia luyện thép sức khỏe đã không tốt, sau lần này thì sức khỏe cực kỳ yếu, căn bản không thể đi làm công nổi nữa.
Không đi làm công nổi, không làm được việc nặng, đàn ông như thế này ở dưới nông thôn còn có tác dụng gì chứ? Cho dù sau này trưởng thành gần như chẳng có cô gái nào bằng lòng gả cho anh ta.
Tình trạng cũng hơi giống với Trần Mặc- chồng của Vệ Thanh Mai, nhưng so ra thì anh ta vẫn không bằng Trần Mặc được. Vì Trần Mặc dù chân cẳng không ổn nhưng cơ thể anh ấy thì vẫn khỏe mà, còn cậu cả Từ thì ai cũng nhìn ra bệnh tật của anh ta không thể qua khỏi.
Vẫn là lão Từ không nỡ nhìn con trai đơn độc cả đời nên mới bỏ một số tiền lớn để lấy một cô vợ người miền núi bị câm về chăm sóc cho anh ta.
Bỏ ra 5 đồng để lấy vợ cho anh ta làm bà mẹ kế cũng chính là Trương Quế Hoa không vừa lòng tí nào.
Tên của Trương Quế Hoa bị trùng với tên của chị dâu cả Thẩm, chỉ có họ là không bị trùng, chị dâu cả Thẩm là Trần Quế Hoa, mẹ kế của cậu cả Từ là Trương Quế Hoa.
Bỏ ra 5 đồng để cưới một người câm về cho đứa con riêng vô dụng này làm Trương Quế Hoa đau lòng c.h.ế.t đi được.
Trong mắt bà ta, tiền ở trong nhà là của con trai bà ta.