Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 283
Cập nhật lúc: 2024-10-22 08:46:33
Lượt xem: 149
Buổi tối tất nhiên Vệ Thế Quốc không thể thiếu được phải hưởng chút hơi ấm từ vợ mình, Tô Tình cũng rất nhớ người đàn ông thô lỗ rời khỏi nhà suốt mấy ngày trời này.
Mấy người Vệ Thế Quốc đã bàn bạc xong khẩu cung giống nhau rồi, không nói bắt được bốn con heo rừng mà chỉ bảo được một con thôi, vì vậy thịt đã chia đều ra cho mọi người mang về nhà.
Nhưng cho dù như thế cũng khiến người ta phải ngưỡng mộ.
Nhiều thịt như thế thì nên làm món gì đây?
Chia cho đội trưởng Mã và Mã đại nương mỗi nhà hai cân thịt, lại cho đám cháu hai cân mang về gói bánh cảo, còn lại Tô Tình giữ lại ăn.
Hôm đó cô đã xào thịt heo rừng, sau đó còn gói bánh bao, buổi tối bảo Vệ Thế Quốc mang qua biếu cho thầy giáo của mình một ít.
"Thế Quốc, sau này con có dự định gì?" Thầy Cung vừa ăn bánh bao thịt heo cải trắng nóng hổi vừa hỏi học trò của mình.
Vệ Thế Quốc đã nói với thầy giáo về chuyện muốn học lái xe nhưng vẫn chưa nói với ông về chuyện này.
"Tốt lắm." Thầy Cung gật đầu nói: "Mấy người bạn già của thầy đưa tin đến, để đất nước đi vào con đường ổn định là việc khẩn cấp, việc xây dựng đất nước không thể thiếu những người tài giỏi, thầy suy đoán kỳ thi đại học có lẽ sắp được khôi phục rồi, với trình độ văn hóa của vợ con, tới lúc đó chắc chắn có thể thi lên đại học, trong thư của vợ thầy có nhắc đến việc vợ con muốn thi vào đại học Thanh Hoa, bà ấy tin chắc vợ con sẽ thi đậu."
Khuôn mặt Vệ Thế Quốc chợt căng thẳng.
Thầy Cung nhìn học trò, nói: "Vợ con vẫn chưa nói với con sao?"
"Vâng, vẫn chưa nói." Vệ Thế Quốc mím môi.
"Vậy con đi với nói với vợ con một chút. Đúng rồi, năm nay, hẳn là thầy có thể qua nhà con, sum họp với cô của con rồi." Thầy Cung cười nói.
Vệ Thế Quốc vui mừng: "Tin đưa xuống rồi?"
"Đúng rồi, đã có người đưa tin xuống, sắp tới rồi." Thầy Cung cười nói.
Đương nhiên là Vệ Thế Quốc sẽ vui mừng vì thầy của anh, đợi khi thầy anh sửa lại án sai thì đến lúc đó ông liền có thể công khai quan hệ của ông và cô anh, không cần lo lắng chút nào.
Cái xưng hô "bà mợ" cũng không cần tiếp tục giữ lại nữa, trực tiếp dùng thân phận là cô của anh là được rồi.
Trong mộng vân thường trôi bóng nguyệt,
Trăng nghiêng làn nước quấn lòng hoa.
Vệ Thế Quốc đợi với thầy anh một hồi, lúc này mới về đến nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-283.html.]
Bà Đường đang nói chuyện phiếm với Tô Tình, Vệ Thế Quốc vừa trở lại liền nói với cô anh chuyện của thầy.
Bà Đường biết chuyên, cho nên mấy ngày nay tâm trạng bà rất tốt.
Chờ mong lâu vậy rồi, cuối cùng cũng có thể chờ được ông nhà mình sửa lại án sai.
Nói đùa một hồi, lúc này bà Đường mới quay về phòng nghỉ ngơi, không quấy rầy đôi trẻ bọn họ nữa.
Tiểu Dương Dương và Tiểu Nguyệt Nguyệt đã ngủ rồi, hai anh em ngủ đến say nồng, trên người thì thơm ngát, là do được thoa kem bảo vệ da phòng chống rét.
Dáng người nhỏ nhỏ kia khiến Vệ Thế Quốc yêu thích không thôi.
Tô Tình để cho Vệ Thế Quốc rửa mặt, lúc này mới cầm lấy kem bảo vệ da của bọn nhỏ thoa lên cho anh, Tô Tình dùng Bách Tước Linh, cũng muốn để Vệ Thế Quốc dùng, nhưng mà chồng cô nói nó thơm quá cho nên sẽ dùng kem bảo vệ da.
"Vợ à, thầy nói quốc gia cần người tài để kiến thiết mọi ngành nghề cho nên có thể sẽ phục hồi lại việc thi tuyển sinh đại học." Lúc này Vệ Thế Quốc mới nhìn về phía vợ mình nói.
Trước đó Tô Tình vẫn luôn không đề cập tới nhưng nếu anh đã nói ra chuyện này, Tô Tình cũng không tránh nữa.
"Anh thấy sao?" Tô Tình nhìn anh nói.
"Vợ à, anh sẽ không ngăn em thi tuyển sinh đại học." Vệ Thế Quốc tỏ thái độ trước.
Tô Tình cười một tiếng, cô cũng chưa từng nghĩ anh sẽ ngăn cản cô tham dự thi tuyển sinh đại học, cô biết anh sẽ không như thế.
"Vợ, nếu em tham dự thi tuyển sinh đại học, nhất định sẽ thi đậu." Vệ Thế Quốc ôm cô ngồi vào trong lòng mình, anh nói.
Tô Tình cười nói: "Anh đừng có tâng bốc em lên trời mà, chính em còn không nắm chắc lắm đâu."
Vệ Thế Quốc nói: "Em chắc chắn có thể thi đậu." Vừa rảnh liền lấy sách vở ra xem, vợ anh không thi đậu vầy thì còn có người có thể thi đậu sao?
"Đến lúc đó nếu em thi đậu thì em phải đi lên đại học." Tô Tình nhìn anh nói.
Vệ Thế Quốc cũng nhìn cô, chờ cô nói tiếp.
Tô Tình cũng chỉ nói: "Thế Quốc, em định thi đại học Thanh Hoa, em cũng cảm thấy em có thể thi vào đại học Thanh Hoa, không được Thanh Hoa thì vào đại học Bắc Kinh, tóm lại có thể vào một trường, nhưng mà dù là vào trường nào thì đều ở Bắc Kinh cả, nếu mà không thân thích, không bạn bè thì cũng không sao, nhưng thầy và cô đều là người Bắc Kinh, em nghe cô nói viện nhà cô ngay tại cạnh bên đại học Thanh Hoa, cũng không cách bao xa, cho nên Thế Quốc à, em định đến lúc đó đi học, sẽ dẫn theo Dương Dương và Nguyệt Nguyệt đi theo, cô nói đến lúc đó cô và thầy cũng không có chuyện gì làm, cô cũng không định mở tiệm thuốc Đông y nữa, đến lúc đó cũng có thể phụ giúp trông con."
"Vậy chỉ còn lại một mình anh?" Vệ Thế Quốc hé miệng nói.