Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 285
Cập nhật lúc: 2024-10-22 08:47:00
Lượt xem: 121
Bà Đường cảm động, cười nói: "Thật hả? Con nói vậy cô sẽ tưởng thật đó."
"Cô yên tâm, con có ngày hôm nay đều nhờ có thầy dạy dỗ, nếu không phải có thầy con dạy dỗ thì con chỉ là một tên nhóc nhà quê ngờ nghệch, sao có thể có được kiến thức và hoài bão như bây giờ? Một ngày làm thầy suốt đời làm cha, con sẽ đối xử với thầy giống như với cha con vậy." Vệ Thế Quốc nghiêm túc nói.
"Đứa nhỏ ngoan, cô biết, là ông nhà dạy con, nhưng mà nhưng năm gần đây cũng là nhờ có con, xương cốt, cơ thể của ông nhà mới không bị tệ đi, con không có nợ ông nhà, nếu không phải có đứa nhỏ là con đây, cô sẽ phải luôn lo lắng rằng cô còn có thể gặp ông nhà hay không, cô hiểu con người ông ấy, tính tình vừa khó chịu lại ngang bướng, còn cực kỳ kiêu ngạo." Bà Đường gạt nước mắt nói.
"Cô à, bây giờ đã qua hết rồi, cuộc sống tươi đẹp sắp đến, con cũng không suy nghĩ nhiều như vậy." Vệ Thế Quốc cười gắp cho cô thịt hầm.
"Đúng vậy, chỉ là cô vui thôi." Bà Đường lau nước mắt, cười nói.
Bà thật sự bận tâm đến bên nông trường, bà rất sợ khi mình hết khổ thì lại phải nghênh lấy tin dữ của ông nhà, đến lúc đó chắc chắn bà không chống đỡ nổi.
Cũng mà mạng của ông nhà chưa tận, sinh hoạt có học trò làm giúp, còn có học sinh lén cho đồ ăn này nọ, tiếp đãi không chu đáo chắc chắn vẫn có được cái của tiếp đãi không chu đáo, nhưng vậy đã rất tốt rồi, bà còn được gặp ông nhà thì đã rất thỏa mãn rồi, nhất là tinh thần của ông nhà còn rất tốt.
Tô Tình và con trai, con gái không lâu sau cũng thức dậy, thật ra Tô Tình vẫn còn muốn ngủ, nhưng mà hai đứa nhóc đã dậy rồi, còn bò qua sờ mặt, mũi, miệng của cô, Tô Tình muốn giả vờ ngủ cũng không giả vờ nổi, bị cái tay nhỏ bé kia sờ làm lòng cô cũng mềm nhũn ra.
Cho nên cô liền tỉnh lại, thấy mẹ tụi nhỏ tỉnh lại, hai anh em vui vẻ vô cùng.
Tô Tình còn chơi cùng với hai đứa nhỏ một lúc, lúc này mới cho từng đứa nhỏ b.ú sữa, sau đó gọi người cha bỉm sữa Vệ Thế Quốc đến giúp thay tã.
Vệ Thế Quốc tới, cười thay tã cho mấy đứa nhỏ, thay xong còn chơi đùa với tụi nhỏ, chơi đến thật vui vẻ.
"Vợ ơi, anh và cô đã ăn rồi, em đánh răng rồi thì ăn cơm đi." Vệ Thế Quốc cười nói.
"Ừm." Tô Tình đáp, cũng đi đánh răng, rửa mặt, ăn cơm.
Ăn xong, cô cầm theo bột mì đến chỗ bà Đường, cô để ý thấy khóe mắt bà có chút đỏ, hẳn mới xúc động xong, lặng lẽ hỏi Vệ Thế Quốc, biết không có chuyện gì lớn thì cô lại cùng bà Đường nhào bột và gói sủi cảo.
Trong mộng vân thường trôi bóng nguyệt,
Trăng nghiêng làn nước quấn lòng hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-285.html.]
Có chút việc để làm là tốt nhất, sẽ không phải suy nghĩ nhiều như vậy.
"Con muốn làm một ít bánh nếp đậu ăn, cô, tụi mình làm nhiều chút đi? Bột nếp và bột bắp trong nhà đều có sẵn, đậu ngâm một chút rồi đem đi hấp chính, cũng đơn giản thôi." Tô Tình nói.
"Làm nhiều sủi cảo vậy rồi, còn làm bánh nhân đậu nữa hả?" Bà Đường cười nói.
"Làm chứ, thời tiết này làm cũng không bị hư, chúng ta làm nhiều một chút." Tô Tình nói.
Trời rất là lạnh, Tô Tình cũng không muốn ra ngoài, cho nên liền chơi nấu ăn, làm xong sủi cảo rồi làm bánh nhân đậu, làm xong bánh nhân đậu cô lại bắt đầu hấp bánh bao ngọt, hấp bánh bao ngọt chưa xong, cô nhìn thấy bột mì trong nhà còn dư lại không ít, lại múc không ít bột mì ra làm bánh bao mặn.
Bánh bao thịt heo rừng vẫn còn đấy, bây giờ liền làm bánh bao nhân thịt dê, thịt dê này là Vệ Thế Quốc lấy từ bên Vệ Thanh Mai mang về, trừ giữ lại cho chị cả và mấy đứa cháu trai một cái đùi dê thì còn dư lại đều mang về nhà.
Có thể nói là đến giờ trong nhà chưa từng ngừng ăn thịt, nếu không sao bây giờ Tô Tình có đủ sữa cho hai anh em anh trai Tiểu Vệ và em gái Tiểu Vệ chứ.
Bữa ăn này cũng không thua kém đời sau bao nhiêu cả, bánh bao thịt dê hôm nay cũng là món Tô Tình thích ăn, làm nhiều một chút để dành lại, trời lạnh, thật sự không muốn nấu cơm chút nào, trực tiếp hầm món thập cẩm hay nấu canh rong biển ăn với bánh bao ngọt hoặc bánh bao mặn là được rồi.
Tuyết rơi nhiều ngày mà ở nông thôn lại chẳng có hoạt động giải trí nào cả, không một ai muốn ra ngoài, đều tránh rét ở trong nhà.
Thật sự là trời lạnh vô cùng, Tô Tình cũng không muốn mang cặp song sinh trai gái xuống giường, cho bọn chúng chơi ở trên giường.
Bởi vì lo lắng khô hanh, cơ thể hai đứa chúng nó khó chịu, sức đề kháng giảm xuống, rồi lại bị cảm, Tô Tình đã nghiền nhuyễn táo cho bọn chúng ăn, ăn đến rất vui vẻ.
Táo là Vệ Thế Quốc đi đổi được ở bên kia mang về, không chỉ có táo, mà còn có cả lê, lê đông lạnh và tuyết lê.
Tuyết lê được mang tới từ bên ngoài, nhưng cũng rất tươi, mỗi ngày Tô Tình đều sẽ chưng nước lê táo đỏ cho hai anh em chúng nó uống.
Chăm sóc rất thỏa đáng, hai anh em không hề cảm cúm hay nóng sốt gì cả.