Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 412

Cập nhật lúc: 2024-10-26 19:10:34
Lượt xem: 98

Hàng xóm xung quanh không ít người nói anh rể không xứng với chị, đặc biệt là sau khi chị cậu thành nữ Trạng Nguyên, thật không thiếu những lời như vậy, nhưng Tô Cảnh Quân không cảm thấy anh rể không xứng với chị cậu, ngược lại, có thể tìm được người chồng như anh rể,chị cậu thật sự rất may mắn.

Trong lòng anh rể đều là chị, một mảnh chân thành đừng nói có bao nhiêu chân thành tha thiết.

Chu Kiều Kiều cũng cảm khái, nhưng cảm khái xong rồi liền lập tức cảnh cáo Tô Cảnh Quân, nói: "Em nói với anh, sau này chúng ta phải sinh ba đứa, nếu anh dám học anh rể anh đi buộc ga-rô, em sẽ không bỏ qua cho anh đâu."

"Em muốn không bỏ qua cho anh như thế nào." Tô Cảnh Quân cười nói.

Chu Kiều Kiều thấy cậu còn dám cợt nhả, trừng mắt nói: "Anh có thể thử xem!"

Tô Cảnh Quân cười nói: "Thỏ con bây giờ cũng bắt đầu biết cắn người, chỉ cần em không sợ đau, em muốn sinh mấy đứa cũng được, dù sao việc này anh cũng không lỗ."

Chu Kiều Kiều hừ hừ nói: "Nhớ kỹ lời anh nói."

Cô ấy đương nhiên cũng biết sinh con sẽ rất đau, nhưng cô ấy nghĩ đến chuyện sẽ sinh con với Cảnh Quân, cô không sợ chút nào, xem đến lúc đó công việc thế nào, nếu công việc cả hai đều tốt, ổn định, đến lúc đó sinh ba đứa, tốt nghiệp cũng phải bốn năm, khi đó mẹ cô ấy cũng sắp về hưu, để mẹ cô ấy tới giúp trông con, mẹ cô ấy đã ngầm nói, đến lúc đó bọn họ bận đi làm, bà ấy sẽ hỗ trợ trông một chút.

Lại nói đến trong nhà, Tô Tình đang hầm canh xương sườn cho Vệ Thế Quốc, hầm xong mang vào cho Vệ Thế Quốc uống.

"Anh ngủ một giấc xem?" Tô Tình nhìn anh.

"Anh không mệt, vợ à, em trò chuyện với anh." Vệ Thế Quốc cười nói.

Tô Tình nhìn tên đàn ông ngốc này, cô liền nghĩ, trên thế giới này sao có thể có người đàn ông ngốc như vậy, còn để cô gặp phải.

"Thế Quốc, đời này, chúng ta sẽ vui vẻ trải qua cùng nhau." Cuối cùng, Tô Tình cởi giày, lên giường dựa vào trong lòng n.g.ự.c anh, mang theo vài phần áy náy nói.

"Được." Vệ Thế Quốc cười đáp lời.

"Đồ ngốc." Tô Tình không biết vì sao lại nhớ tới kết cục nguyên bản của anh, trong lòng có chút chua xót, đ.ấ.m nhẹ vào n.g.ự.c tên ngốc này một chút.

Vệ Thế Quốc ôm vợ mình, trong lòng thỏa mãn, cũng không cảm thấy trống vắng, anh có vợ có con, buộc ga-rô cũng không sao, vậy là đủ rồi.

Chuyện Vệ Thế Quốc buộc ga-rô, Tô Tình không định nói cho mẹ biết, cô cũng không còn là đứa bé, chuyện của hai vợ chồng không cần phải nói.

Lúc nói chuyện phiếm với mẹ, mẹ cô lại nhắc tới chuyện sinh con.

"Dương Dương và Nguyệt Nguyệt đã lớn như vậy, sao bụng con còn không có tin tức?" Bà Tô hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-412.html.]

Tô Tình cũng không nghĩ tới mẹ bỗng nhiên nói chuyện này với cô, lúc phản ứng lại nói: "Mẹ, con và Thế Quốc không định sinh nữa."

Bà Tô còn sửng sốt một chút, nhìn con gái nói: "Không định sinh? Chỉ Dương Dương và Nguyệt Nguyệt?"

Tô Tình gật đầu, chính là ý này.

Bà Tô tức giận nói: "Lời này con cũng nói ra ngoài được sao."

Tô Tình nói: "Con muốn đi học, làm sao có thời giờ sinh con."

Bà Tô cũng nói: "Muốn đi học thật sự là vấn đề sao, vậy sao trước đó không sinh sớm chút? Con nhìn chị dâu xem, Minh Diệp còn nhỏ hơn Dương Dương Nguyệt Nguyệt, Minh Hiên cũng đã lớn như vậy."

"Đó là do con một lần sinh hai đứa." Tô Tình nói.

"Mẹ và cha con đều cảm thấy, đứa thứ ba nhà con đặt tên là Vệ Tinh, dù là con trai hay con gái đều có thể dùng được tên này, vầng thái dương, ánh trăng, ngôi sao đều đủ, khá tốt." Bà Tô nói.

Tô Tình: "……"

"Cũng không cần sốt ruột, hiện tại muốn đọc đại học quả thực không rảnh, chờ con học xong đại học rồi sinh cũng được, đến lúc đó Dương Dương và Nguyệt Nguyệt đều có thể rời tay, thậm chí là hỗ trợ cho con, còn có hai người già, mẹ thấy không tồi." Bà Tô nói.

Con gái năm nay mới 22 tuổi, sau bốn năm đại học cũng vẫn còn trẻ, sinh thêm một đứa cũng không có vấn đề gì.

Đến đây Tô Tình mới ăn ngay nói thật: "Mẹ, nhà con sẽ không có đứa thứ ba."

Trong mộng vân thường trôi bóng nguyệt,
Trăng nghiêng làn nước quấn lòng hoa.

Bà Tô không rõ nguyên do nhìn cô: "Hả?"

Tô Tình: "Mấy ngày trước, Thế Quốc đã đi bệnh viện làm giải phẫu buộc ga-rô, bọn con chỉ cần Dương Dương và Nguyệt Nguyệt, không cần thêm đứa thứ ba."

Bà Tô đều ngây ngẩn cả người.

Sau khi phản ứng lại đen mặt, trừng mắt nhìn con gái nói: "Sao con có thể kêu Thế Quốc đi buộc ga-rô?"

Tô Tình cũng chưa nói là Vệ Thế Quốc tự đi, bởi vì Vệ Thế Quốc thật sự là bởi vì cô không muốn sinh cho nên mới đi buộc ga-rô.

"Không sinh, buộc ga-rô cũng tốt." Tô Tình nói.

Bà Tô tức điên rồi, nói: "Thế Quốc làm bậy vì con, con cũng không nghĩ lại cho Thế Quốc sao? Thằng bé vốn là con trai duy nhất của nhà họ Vệ, vốn dĩ đã ít, đến đời nó sao có thể không sinh nhiều thêm mấy đứa? Ngoài miệng nó không nói, nhưng trong lòng nhất định cũng nghĩ, con như vậy không cảm thấy mình có chút ích kỷ sao?"

Loading...