Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 57.

Cập nhật lúc: 2024-10-13 11:54:04
Lượt xem: 277

"Lão đội trưởng, Thế Quốc chỉ muốn coi chú như chú ruột mà đối đãi, đây là đồ mà cháu mang tới, con nhóc Tình Tình kia có tính cách thế nào cháu là rõ nhất, từ khi về quê tới nay chắc chắn đã quậy phá không ít, cũng may mà đại đội tha thứ không chấp nhặt với con bé." Tô Cảnh Văn vào ngồi sau, nói.

Vợ đội trưởng Mã cười nói: "Bây giờ thanh niên tri thức Tô rất nhiều chuyện, trước kia chỉ là còn nhỏ, cũng không có gì đâu, bây giờ đang sống qua ngày rất tốt với Thế Quốc."

"Vâng, trước kia khi còn ở nhà chẳng chịu làm gì cả, nhà cũng chỉ có một đứa con gái, cha mẹ cháu cũng cưng chiều nên cưng chiều thái quá mất. Hiện giờ qua đây thấy con bé thổi lửa rửa nồi cơm nấu ăn, mọi thứ đều làm được, cháu cũng thấy đây là đang trưởng thành, nhưng mà bản tính con bé vẫn còn đó, khó tránh khỏi sẽ có lúc phạm sai lầm, nhưng nếu có chỗ nào không hiểu chuyện, hai người có thể trực tiếp để Thế Quốc viết tin gửi qua nhà, cháu chắc chắn sẽ tới để dạy dỗ con bé!" Tô Cảnh Văn nói.

Vệ Thế Quốc đảm nhiệm việc làm phông nền, tương đối hiểu những lời này của anh vợ chỉ là khách sáo mà thôi, cũng là đang nói với anh rằng cho dù em gái của anh ấy không hề đúng, vậy cũng không cần anh dạy dỗ, nhà họ Tô sẽ tự mình dạy bảo.

Điều này tất nhiên là cực kỳ bao che.

Nhưng mà trong lòng Vệ Thế Quốc rất ấm áp, bởi vì anh cảm nhận được nhà họ Tô rất yêu thương vợ anh, nếu không vợ anh nào có như thế... khụ khụ khụ, cái gì qua rồi thì không nhắc lại nữa.

Ngồi chơi ở chỗ lão đội trưởng một lúc, bây giờ mới trở về, tất nhiên đồ mang sang đều để lại.

Thật ra thì muốn mang về, nhưng mà đã cầm qua rồi sao lại có đạo lý cầm về nữa chứ, tất nhiên là phải để lại rồi.

"Nhà họ Tô đó là gia đình gì vậy, bà xem anh cả của nhà mẹ vợ Thế Quốc kìa, đi trên đường mà tôi còn tưởng là cán bộ nào nữa." Sau khi Mã đại nương tới, vợ lão đội trưởng không nhịn được nói với bác ấy.

Hai người là chị em bạn dâu, cũng cùng nhau trải qua cuộc sống khổ cực, cộng thêm đều biết làm người, quan hệ giữa hai bên cũng không tệ.

Mã đại nương nói: "Còn không phải sao, lần đầu gặp ở ngoài ruộng, tôi còn tưởng rằng là cán bộ muốn tới thăm, hỏi một chút mới biết đó là anh cả của thanh niên tri thức Tô!"

"Nghe nói đang đi làm ở một xưởng gia cụ trong thành phố à?" Vợ lão đội trưởng hỏi.

"Đúng thế, nghe thanh niên tri thức Tô nói, anh cả của cô ấy đi làm ở xưởng gia cụ, anh hai đi bộ đội làm lính, em trai đang học nghề, cha mẹ cũng đều có công việc." Mã đại nương cảm thán nói, cả một nhà đều là công nhân đó, hơn nữa còn có thể đi làm lính, bối cảnh nhà đó tất nhiên cũng trong sạch, không kén chọn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-57.html.]

Vợ lão đội trưởng cũng rất thán phục, chả trách sau khi thanh niên tri thức Tô về thôn quê liền không xuống ruộng nổi, còn đang suy nghĩ xem là loại gia đình như thế nào mới có thể nuôi ra con gái như vậy, hiện giờ xem ra chính là bản lĩnh thế đấy.

"Thế Quốc cũng có phúc quá." Vợ lão đội trưởng nói.

Mã đại nương cũng cười cười, nói: "Đây cũng là khổ tận cam lai mà." Đồng trang lứa với các bác ấy năm đó thật ra đều nhận được lòng tốt của nhà họ Vệ, cho nên sau đó nhà họ Vệ chỉ để lại ba đứa trẻ, thực tình người trong thôn cũng săn sóc nhiều hơn.

Mặc dù giai cấp thật sự bị sửa thành phú nông, trước kia cũng là địa chủ, nhưng ba đứa trẻ nhà họ Vệ cũng không gặp trắc trở gì quá lớn, điều này cũng liên quan tới phúc đức mà người đi trước để lại, bởi vì người trong thôn đều che chở.

Cũng có dân binh tới, nhưng mà trước mắt cứ kêu ba chị em Vệ Thế Quốc bọn họ qua dọn phân để lừa gạt cũng được.

Đợi người đi rồi thì không cần làm những thứ đó nữa, cộng thêm có người trong thôn bày tỏ sẽ giám sát gì đó, cho nên bên trên cũng không phê bình gì cả.

Trong mộng vân thường trôi bóng nguyệt,
Trăng nghiêng làn nước quấn lòng hoa.

Mặc dù nếp sống hiện nay có hơi khẩn trương, nhưng cũng không như mấy năm trước, đúng là nghe tiếng gió và hạc kêu cứ ngỡ là truy binh.

Lại nói tới Tô Cảnh Văn, sau khi anh ở lại nhà em rể ngủ lại một đêm, sáng sớm ngày hôm sau Vệ Thế Quốc liền mượn một cái xe đạp trong thôn muốn đưa anh vào trong thành đón xe.

Nhưng mà vận may tốt, gặp được một cái máy cày đi vào trong thành ở trấn trên, cho chút lộ phí, Tô Cảnh Văn liền ngồi máy cày đi vào trong thành.

Tô Tình thấy Vệ Thế Quốc trở lại sớm như thế thì khá kinh ngạc, hỏi: "Anh cả đâu?"

"Anh cả ngồi máy cày đi vào thành rồi." Vệ Thế Quốc nói.

Lúc này Tô Tình mới gật đầu một cái, nói: "Vậy anh mau mau đi làm đi thôi, em cũng phải ra ngoài."

"Ừ." Vệ Thế Quốc gật đầu, bởi vì biết rằng thời gian cũng không còn sớm nữa, nhưng mà trước khi ra cửa cũng không quên dặn dò cô: "Em làm việc cẩn thận một chút, đừng để mệt."

Loading...