XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 104
Cập nhật lúc: 2024-09-22 17:55:49
Lượt xem: 25
Bởi vì trong cung hạ bố cáo nên mấy ngày nay có rất nhiều đoàn xe chở các cô gái trẻ từ khắp các nơi đổ xô về Tây Kinh, lính gác chỉ kiểm tra giấy tờ thông quan của Từ Nhị Cẩu rồi cho bọn họ vào thành, Từ Nhị Cẩu rõ ràng đã quen làm việc này, hắn trực tiếp dẫn các cô gái đi thẳng tới một tiểu viện đổ nát.
Kỳ Niệm Nhất quả quyết tên Từ Nhị Cẩu ăn mặc như tu tiên giả này là phàm nhân không chạy đi đâu được, hắn nhiều lắm cũng chỉ có một vài món võ công phòng thân, cho dù hiện tại nàng không có cảnh giới, cũng không thể sử dụng tu vi thì Từ Nhị Cẩu chắc chắn cũng không thể bắt được nàng.
Vì thế nàng thừa dịp đêm tối, từ trong tiểu viện lẻn ra ngoài.
Ban đêm Tây Kinh có lệnh giới nghiêm, hiện giờ phố lớn ngõ nhỏ rất im lặng, trên đường không có lấy một bóng người.
Phi Bạch lơ lửng bên cạnh nàng, trong bóng đêm dường như toàn thân hắn tỏa ra ánh sáng chói mắt lạ thường.
Kỳ Niệm Nhất vẫy tay: "Phi Bạch, ngươi đi phía trước ta."
Phi Bạch khó hiểu bay tới trước mặt Kỳ Niệm Nhất, nghe thấy nàng hài lòng nói: "Ừm, sáng hơn nhiều rồi."
Cố Diệp Phi
Phi Bạch vô cảm quay đầu lại.
Ôi nữ nhân.
Lúc nàng nói muốn kết thành bạn lữ với hắn, miệng lưỡi của nàng chân thành biết bao, hận không thể giao cả trái tim ra.
Giờ kiếm đến tay liền không nhận nợ, ngay cả sinh lễ đàng hoàng cũng không có.
Hơn mười năm không đến Tây Kinh, Kỳ Niệm Nhất tốn khá nhiều công sức mò đường, cuối cùng cũng tìm được một tiểu lâu.
Tiểu lâu này nhìn thì có vẻ là một tửu lâu bình thường, trong mắt người thường quả thật cũng là như vậy.
Nhưng đối với người tu tiên mà nói, tiểu lâu này có chút đặc biệt.
Bên trên treo một tấm bảng hiệu bằng gỗ khắc vài chữ tao nhã phóng khoáng.
Nguyệt Hạ Thính Phong Lâu.
Đây là nơi trao đổi tin tức của toàn bộ tu tiên giới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-104.html.]
Chỉ khi đến đây mới có thể thấy Tây Kinh người qua kẻ lại, đông vui tấp nập, người đến Nguyệt Hạ Thính Phong Lâu vào ban đêm hầu hết đều là tu sĩ, vì muốn hỏi một số tin tức không muốn người khác biết.
Kỳ Niệm Nhất vừa bước vào đã nhìn thấy ở cửa dựng một tấm bảng gỗ: Đây là tụ linh trận, rót linh lực vào cửa sẽ tự nhiên mở.
Hiện giờ sợ rằng nàng không vào được.
Tụ linh trận yêu cầu tu sĩ đem linh lực rót vào trong trận thạch, chỉ cần linh lực có thể lấp đầy trận thạch, cửa sẽ tự nhiên mở ra, dưới Trúc Cơ thì không thể lấp đầy trận thạch.
Vừa có thể giúp Nguyệt Hạ Thính Phong loại bỏ những người ít tài lực hoặc không đủ thực lực, vừa có thể rút linh lực từ trong trận thạch ra dùng cho những mục đích khác, có thể thấy Nguyệt Hạ Thính Phong Lâu rất xảo quyệt.
Sau khi Thiên Nhãn phát hiện ra Tiêu Dao Du là nhị đương gia của Nguyệt Hạ Thính Phong Lâu, Kỳ Niệm Nhất cũng không thấy kỳ quái chút nào.
Tác phong hành sự xảo quyệt của Nguyệt Hạ Thính Phong Lâu hoàn toàn giống như đúc nhị đương gia Tiêu Dao Du.
Nhưng cũng nhờ đó mà nàng đã nghĩ ra biện pháp không cần dùng linh lực vẫn có thể tiến vào Nguyệt Hạ Thính Phong Lâu.
Kỳ Niệm Nhất đứng trước trận pháp, đưa tay lục tìm trong túi giới tử.
Phi Bạch thấy nàng lấy ra một cái túi đen, không nhanh không chậm móc ra một nắm linh thạch cực phẩm.
Ngón tay nàng mảnh khảnh, lòng bàn tay rộng, cầm hơn 50 viên linh thạch cực phẩm ném vào trong tụ linh trận, linh thạch trong suốt như pha lê rơi đầy trên trận bàn.
Bên trong không có người đáp lại.
Kỳ Niệm Nhất cũng không nóng nảy, lấy ra thêm một nắm linh thạch ném vào trong trận bàn.
Lỗ tai nàng khẽ động, nghe thấy bên trong truyền ra tiếng hít khí lạnh.
Nhưng vẫn không ai mở cửa.
Kỳ Niệm Nhất lặng lẽ thở dài, xoay cổ tay đổ cả túi linh thạch cực phẩm lên trên trận pháp, tụ linh trận không quá lớn, bị bao phủ bởi linh thạch cực phẩm, dưới màn đêm ở Tây Kinh, tụ linh trận bình thường lại lộ ra vẻ xa hoa đắt đỏ.
Lần này tiếng hít thở bên trong càng nặng hơn.