XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 125
Cập nhật lúc: 2024-09-22 18:02:26
Lượt xem: 30
Nàng khẽ thở dài: “Trác thúc, vất vả cho các ngươi rồi.”
Cảnh Đế cười nói: “Trác thúc vẫn còn có chút nghi ngờ, nhưng ta chắc chắn nàng ta nhất định không phải hoàng muội, hoàng muội giả do hoàng thúc đưa về thật sự quá nghe lời hắn, không giống như hài tử phụ hoàng có thể dạy ra.”
Kỳ Niệm Nhất cạn lời.
An Vương không biết Trường Nhạc công chúa từ đầu tới đuôi đều là giả, hơn nữa đúng lúc cần dùng cơ thể của Trường Nhạc công chúa giả này để dưỡng mắt Bạch Trạch, cho nên mới bịt kín đôi mắt của đối phương, lập tức khiến cho hai người duy nhất biết được chân tướng là Cảnh Đế và Trác Thanh đều sinh ra hiểu lầm, từng bước tạo thành cục diện ngày hôm nay.
Nhưng cũng may, mọi sự trùng hợp đều kết nối với nhau, thuận lợi mang chân tướng ra ánh sáng.
Nàng chau mày, khó hiểu nói: “Mười mấy năm qua, thế lực của An Vương trong thành Tây Kinh đã khổng lồ như vậy sao? Lúc ta tiến vào, nhìn thấy ngoài đế tẩm có người ngoài canh gác, còn là hai tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ.”
Ánh mắt Trác Thanh trầm xuống: “Mấy năm nay không biết An Vương dùng thứ tà thuật gì, tu vi tăng lên rất nhanh, chưa đến vài năm mà tu vi đã đến cảnh giới Nguyên Anh sơ kỳ, không chỉ có thế, hắn còn dùng phương pháp này chiêu mộ một đám tán tu, tu vi của đám tán tu kia trong một khoảng thời gian ngắn cũng tăng lên rất nhanh, nhân số tu sĩ trong tay hắn ngày càng nhiều, bệ hạ chỉ có thể tạm thời chờ đợi, xem thử mục đích cuối cùng của An Vương là gì.”
Đầu óc Kỳ Niệm Nhất nhanh chóng xoay chuyển, phân tích được đại khái chân tướng sự việc.
An Vương và Thanh Dương lợi dụng cấm thuật hoán cốt của Ma tộc để hoán cốt đổi linh căn cho thủ hạ, nâng cao thực lực, đồng thời còn đem bán linh căn và căn cốt chất lượng tốt thu thập được ở khắp nơi ra ngoài.
Mà bản thân An Vương đã dùng phương pháp lấy huyết dưỡng cốt trong cấm thuật để nuôi dưỡng mắt Bạch Trạch, Bạch Trạch là thần vật trời sinh, cơ thể phàm nhân không thể nào tiếp nhận được hai mắt của nó, cần có m.á.u nuôi dưỡng mới có thể đảm bảo công chúa giả kia sẽ không lập tức nổ tan xác mà chết.
Cố Diệp Phi
Kỳ Niệm Nhất chau mày nói: “Nhưng tại sao hắn một hai phải đưa nàng ta về kinh?”
Nếu An Vương muốn dùng mắt Bạch Trạch để khôi phục lại trái tim của nó, hòng đột phá đỉnh cao tu hành, vậy cứ lén lút tiến hành là được, tại sao phải mạo hiểm nguy cơ bị bại lộ trước mắt Ma tộc, nói dối để đưa công chúa giả về kinh?
Cảnh Đế đảo mắt: “Có lẽ trong hoàng cung có thứ gì đó có thể khiến cho hắn hoàn toàn đạt được mục đích.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-125.html.]
Nhưng thứ này là gì tạm thời bọn họ vẫn chưa biết.
Sau khi biết được lý do nàng đến đây, Trác Thanh có chút áy náy: “Dùng cách này dẫn tiểu điện hạ trở về, thật sự là bất đắc dĩ, tu vi của An Vương tăng lên quá nhanh, bây giờ ta đã không phải là địch thủ của hắn, nếu tiểu điện hạ đến đây một mình, chẳng bằng trở về Thương Hoàn cầu cứu sẽ an toàn hơn.”
“Không sao.”
Trường kiếm của Kỳ Niệm Nhất chống ở trước người, đầu ngón tay chạm nhẹ lên thân kiếm Phi Bạch, thần kiếm tuyệt thế ở trong bóng đêm phát ra ánh sáng nhẹ nhàng.
“Cũng không phải là ta chưa từng Kim Đan đánh Nguyên Anh.”
Cùng lúc đó, vô số bóng đen từ An Vương phủ nhanh chóng lan rộng toàn bộ Tây Kinh.
Thanh Dương cúi đầu nghe An Vương trách mắng: “Phế vật! Ngay cả tu vi thật sự của nàng ta cũng không nhìn ra, chỉ là một đứa nhỏ cảnh giới Kim Đan, vậy mà bị nàng lừa cho xoay vòng vòng!”
Hắn vung tay lên, mấy chục trận bàn rải rác trong không trung dựa vào phương hướng mà hắn chỉ, thoắt cái bay đi mất.
Trong đế tẩm, Kỳ Niệm Nhất cũng đang hỏi: “Công chúa giả kia hiện tại đang ở đâu?”
“Ta muốn đi lấy một đôi mắt.”
Trời vừa tờ mờ sáng, tiếng huyên náo càng lúc càng lớn, trên các con phố ở Tây Kinh, người dân qua lại đông đúc, mọi người lần lượt ra ngoài bắt đầu một ngày canh tác mới.
Chỉ là hôm nay đi trên đường, bỗng nhiên cảm thấy không khí có chút lạnh lẽo.
Không ai biết rằng, mấy trăm tu sĩ bước ra từ An Vương phủ đang bao vây toàn bộ thành Tây Kinh, những tu sĩ này tu vi từ Trúc Cơ đến Kim Đan, trong đó thậm chí còn có ba bốn tu sĩ đã đạt tới cảnh giới Nguyên Anh.
Nếu nói chính xác thì thế lực tu sĩ trong tay An Vương thật sự có thể sánh với một môn phái tu tiên.