XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 193
Cập nhật lúc: 2024-09-22 19:01:35
Lượt xem: 13
“Thật không dám giấu giếm, ta thật sự chưa từng thấy nhiều người như vậy.” Kỳ Niệm Nhất chân thành cảm thán.
“Ta cũng chưa…”
Lực hấp dẫn của mỹ nhân quả nhiên không gì sánh kịp.
Tất nhiên, ngoại trừ Diệu Âm rốt cuộc đẹp bao nhiêu ra thì Kỳ Niệm Nhất còn cảm thấy rất hứng thú với công pháp của Diệu Âm.
Nghe nói vũ khí của nàng ta chính là giọng nói của nàng ta, cho nên ngày thường gần như cũng rất hiếm mở miệng, nếu là lên tiếng thì động một chút chính là năng lực nhiếp hồn đoạt phách.
Tất nhiên, dựa theo hiểu biết của nàng, chuyện giang hồ đồn đại từ trước đến nay sẽ phóng đại từ ba phần thành bảy phần, độ tin cậy còn phải chờ nghiệm chứng.
Người xem cãi cọ ầm ĩ, đều đang thảo luận Diệu Âm tiên tử, đối thủ đáng thương kia của nàng ta ngược lại như là bị lãng quên, không ai để ý hắn là ai.
Cố Diệp Phi
“Đối thủ của nàng tên là Ngụy Tử Thần, người này nói đến cũng là xui xẻo, lúc ở Thượng Dương Môn luôn là người đứng thứ hai, vẫn luôn bị Lục Thanh Hà đè một đầu, vốn định thể hiện năng lực ở Nam Hoa luận đạo, không nghĩ tới trận thi đấu thứ hai trong tổ lại gặp Diệu Âm.”
Khi nói chuyện, kẻ xui xẻo tên là Ngụy Tử Thần kia đã bay lên vân đài.
Hắn xoa xoa mồ hôi trên trán cảm giác vận may của mình quá kém, trận chiến này chỉ có thể liều một phen, nếu không thì phải dừng bước tại đây.
Hắn ngược lại cũng coi như phong độ nhẹ nhàng, chỉ là giờ phút này không ai để ý hắn.
Kỳ Niệm Nhất phát hiện nơi xem thi đâu đột nhiên yên tĩnh lại.
Nàng tập trung sự chú ý về phía vân đài, nơi đó có một nữ tử chậm rãi đi lên.
Bước chân của nàng ta vững vàng, khi đi đường vạt áo nhấc lên gợn sóng rất sống động, mặc đồng phục của thân truyền đệ tử Cửu Chuyển Âm Khuyết thống nhất, cổ áo màu tím nhạt thêu một chuỗi hoa tử đằng, cây tử đằng thêu uốn lượn đi lên quấn quanh cần cổ mảnh khảnh của nàng ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-193.html.]
Mỹ nhân tuyệt thế trong lòng Kỳ Niệm Nhất hoặc nhiều hoặc ít đều phải dùng khăn che mặt bịt kín nửa khuôn mặt, hơi che giấu để tránh đi ra ngoài khiến cho rối loạn hoặc là chọc phải phiền phức.
Nhưng Diệu Âm thì không có.
Khuôn mặt thanh lệ lại cực yêu dã kia của nàng ta cứ như vậy đ.â.m vào tầm mắt của mọi người, quang minh chính đại cậy mỹ hành hung.
Kỳ Niệm Nhất từng gặp không ít mỹ nhân.
Ví dụ như sự hoa mỹ của đại sư huynh, sự trong trẻo lạnh lùng của Ngọc Sanh Hàn, thậm chí là khuôn mặt của Sở Tư Niên kia mà nàng nhìn nhiều năm thế cho nên không sinh nổi nửa điểm gợn sóng, cũng được mọi người công nhận là thâm thúy anh tuấn.
Đẹp nhất trong đó, chắc là Phi Bạch.
Nàng rất khó hình dung vẻ đẹp của Phi Bạch, có lẽ người khác sẽ cảm thấy gương mặt này anh tuấn đến quá mức có tính công kích, nhưng từ trước đến nay Phi Bạch đối với nàng đều là thu hồi tất cả sắc bén của mình, đó là một loại đẹp gãi đúng chỗ ngứa.
Vừa vặn giẫm lên thẩm mỹ của Kỳ Niệm Nhất.
Thẩm mỹ là thứ rất cá nhân, vô số nhân tố cộng lại mới có thể cùng cấu thành một cái kết luận đẹp này.
Nhưng đẹp lại là thứ quá mức tàn khốc, thế cho nên khi ngươi chân chính nhìn thấy cái đẹp, thì trong mắt rốt cuộc không còn nhìn thấy cái gì khác.
Hiện tại nàng mới tính thật sự hiểu được cảm giác “Gần như tất cả các từ để hình dung vẻ đẹp của nàng đều không nói quá” mà người khác nói là như thế nào.
Một đám người xem yên lặng chậm lại tiếng hít thở, sợ quấy rầy đến mỹ nhân.
Nhìn thấy nàng ta giống như là ánh mặt trời ấm áp ngày xuân, khi gió ấm áp thì đầu cành lay động, một cánh hoa anh đào nào đó bị gió thổi rơi thản nhiên bay xuống, lại không có dừng trong lòng bàn tay của ngươi mà là dừng ở mặt hồ tinh khiết như gương cách đó không xa, xáo trộn sự yên lặng của mặt hồ.
Ngươi có thể ngửi được mùi hương thoang thoảng rồi lại không thể đoán ra mùi hương này đến từ đâu, chỉ có thể nhắm mắt lại đắm chìm trong đó, để cho bản thân hoàn toàn đi cảm nhận sự thoải mái này.