XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 340
Cập nhật lúc: 2024-09-25 13:30:32
Lượt xem: 17
Kỳ Niệm Nhất hỏi: “Khi ngươi giao chiến với Minh Lac, ngươi thấy thế nào?”
“Rất tà ác.” Lục Thanh Hà chỉ dùng đúng ba chữ này, “Thần khí bản mạng Hàn Thiền Bút của hắn, tựa như đang chất chứa sức mạnh có thể thay đổi trời đất.”
“Thay đổi trời đất?” Kỳ Niệm Nhất kéo dài giọng, nhỏ tiếng nói.
“Nghe có vẻ khó tin, nhưng khi giao chiến với hắn ngươi sẽ cảm thấy, cây bút của hắn, tựa hồ có thể sửa chữa tất của các đồ vật tồn tại trên thế gian này, tùy theo ý muốn trong đầu người sở hữu.”
“Đúng là có vài thứ khó giải thích.”
Năng lực như thế, có chút giống Diệu Âm châm ngôn, không liên quan đến tu vi, chỉ cần mở miệng nói vài câu là đã có thể thay đổi càn khôn.
Kỳ Niệm Nhất phủi phủi ống tay áo, nham hiểm cười: “Đây là Minh đại tiểu thư đang chìa cành ô liu ra cho ta sao.”
………….
Sau cuộc Nam Hoa luận đạo lần này, những ngày tháng ở Thương Hoàn đã yên bình trở lại, mỗi ngày ngoài tu luyện thì chính là luyện kiếm, thỉnh thoảng còn chạy lên sơn thị ở trên núi dạo quanh.
Kỳ Niệm Nhất nghe nói, ngày bầu cử Thương Hoàn thủ đồ mới rất nhanh sẽ đến, sơn thị vẫn luôn đông đúc, náo nhiệt, bữa nào cũng có đan tu và phù tu dựng sạp báo đan dược và bùa chú.
Cố Diệp Phi
Nhưng trước mắt Vấn Tâm đã không còn liên quan gì đến Kỳ Niệm Nhất nữa, vì một người không thể kiêm cả hai chức Thủ Tọa và Chưởng Môn, vậy mới có thể kiểm soát lẫn nhau, sư huynh đã đưa lệnh bài cho nàng rồi, nàng làm sao có thể tranh giành cái ghế thủ đồ nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-340.html.]
Thương Hoàn sơn hải thị, Hải Thị được dựng lên gần ngay bến tàu Lê Thành dưới chân núi, là nơi người bình thường giao dịch với kẻ tu hành, cũng tiện thể làm cầu nối cho Thương Hoàn và thế tục.
Sơn thị được bố trí bên trong Thương Hoan, mỗi ngày đều mở cửa vào giờ thần, đóng cửa vào giờ dậu, căn bản chính là nơi các đệ tử trong môn buôn bán với nhau.
Vì vậy, mặc dù đan dược do đan tu Thương Hoàn luyện ra thường là thứ bị tranh đoạt ở ngoại giới, nhưng nội bộ tông môn, ra giá thật sự rất thấp nhưng nhiều lúc còn chẳng có ai mua, trừ khi linh cơ của ai đó vừa động mới đem tiền ra mua ít tân đan dược về.
Nhưng luyện khí sư lại không có nhiều.
Số lượng luyện khí sư còn ít hơn của trận pháp sư, nếu nói, muốn làm trận pháp sư vậy nhất định phải có trí nhớ cực cao, dựa phần lớn vào thiên phú, thì số thiên phú mà luyện khí sư cần càng lớn hơn rất nhiều.
Với công việc Luyện Khí sư này, trừ việc phải có sự tình toán tinh vi bên ngoài, còn yêu cầu một thân thể cường tráng bên trong, để có thể chịu được nhiệt độ cực nóng khi rèn và liệt hỏa khi luyện tập, có lúc dày, có lúc mỏng, cho nên, nếu một môn phái có được một luyện khí sư, thì coi như họ đã tích đức khá nhiều đấy.
Cả Thương Hoàn hết thảy có ba luyện khí sư, hai người trong đó đã là Hóa Thần cảnh đại năng, một người đang bế quan, thay phiên đảm nhiệm công việc ở Thần Cơ, đã lâu rồi chẳng ai thấy bóng dáng của bọn họ ở đâu, thế nên luyện đan sư thứ ba đang vô cùng được hoan nghênh ở Thương Hoàn, trong tay nắm giữ rất nhiều linh khí mà người khác phải sức đầu mẻ trán, dùng số tiền lớn mới mua được.
Cho nên, khi nhìn thấy nàng ta xuất hiện ở sơn thị, Kỳ Niệm Nhất cảm thấy khó tin vô cùng.
“Thu Sơn sư tỷ?”
Đứng trước mặt nàng là một nữ tu hào sảng, dáng người cao gầy cân đối, nàng ta không mặc áo choàng của Thương Hoan mà chỉ khoác lên người một bộ đồ ngắn tay, vừa đơn giản vừa tiện lợi, giơ tay nhấc chân một cái là đã có thể nhìn thấy được đường cong săn chắc trên thân thể nàng ta, chỉ cần đến gần đôi chút, thì liền cảm nhận được linh áp nóng ấp quanh người.
Một trong ba Luyện khí sư của Thương Hoan, Thu Sơn.
Thu Sơn nghe thấy vậy, đầu nhanh chóng ngẩng lên: “Ồ, tiểu sư muội.”