XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 454
Cập nhật lúc: 2024-09-27 13:27:21
Lượt xem: 15
Văn Tân Linh chỉ lẳng lặng mà nhìn hắn ta, hỏi lại: “Chúng ta đây không phải cũng đi ra ngoài hay sao?”
Văn Tân Diễm khựng lại, im miệng không nói.
Lần xuất cảnh đó làm cho Văn gia của bọn họ tổn thất thảm trọng.
Mất đi một tu sĩ Hóa Thần Cảnh Tàng Phong Kỳ, sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến địa vị của Văn gia bọn họ trong năm đại gia tộc.
Mà thần hồn của bản thân nàng ta cũng bị thương nặng, điều dưỡng vài tháng, đến bây giờ cũng không thấy tốt lên.
Đêm khuya nằm mơ, trong óc nàng ta đều là người c.h.é.m một kiếm về phía nàng ta trên dãy núi Nam Tiêu, một kiếm tu có tuổi xấp xỉ với nàng ta kia.
Bóng dáng kia bị nàng ta khắc sâu vào trong đầu, lúc này lại trùng hợp chồng lên bóng dáng của Vân Niệm.
Văn Tân Diễm nhìn vẻ mặt quả quyết của nàng, trong mắt đột nhiên xẹt qua một tia u ám, rất nhanh lại khôi phục bình thường, hắn ta nói:
“Nhưng A Linh, sao ngoại cảnh có thể có người có huyết mạch cửu phẩm, ta nghe nói lực lượng huyết mạch của Vân Niệm còn trên cửu phẩm, điều này ở trong Thần Cảnh đều là mấy trăm năm khó gặp. Trừ khi nàng là thiên —— nhất định phải c.h.ế.t kia.”
Hắn ta nói đến một nửa, nhìn vẻ mặt có chút khó hiểu của Văn Tân Linh, đột nhiên dừng lại.
Văn Tân Linh khó hiểu nói: “Thiên cái gì? Cái gì nhất định phải chết?”
Văn Tân Diễm ôn hòa mà cười một cái, lại là bộ dạng ca ca tốt trong ngày thường, bỏ qua đề tài này: “Không có gì, ngươi nghe lầm rồi.”
Văn Tân Linh cảm thấy kỳ lạ mà liếc mắt nhìn hắn ta, nghĩ tới nghĩ lui, lạnh lùng nói: “Lần trước xuất cảnh, ta để lại truyền âm phù ở trên người của một người, chuyện này ta nhất định phải điều tra rõ ràng.”
Văn Tân Diễm cười gật đầu: “Được, cho dù ngươi làm cái gì, ca ca đều ủng hộ ngươi.”
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-454.html.]
Xe ngựa dừng lại ở phân điện của Thần Điện, đây là lần thứ hai Kỳ Niệm Nhất đi vào nơi này.
Lần trước bọn họ tới đây thì số người nhiều, đều chỉ đi lại ở bên ngoài phân điện, lần này Tinh Thiên Nam mang nàng theo, một đường đi tới chỗ sâu nhất trong phân điện của Thần Điện.
Cố Diệp Phi
Mặt đất của Thần Điện trải gạch ngói màu trắng sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi, có vẻ cả tòa Thần Điện đặc biệt sáng ngời, ánh nắng chiếu rọi xuống thậm chí có chút chói mắt.
Xuyên qua ánh sáng lưu chuyển trên hành lang, đến một tòa trung đình cung điện gần Thần Điện nhất.
Nơi đó có một nữ tử khí chất cao quý, xinh đẹp minh diễm, nàng ta cũng mặc trường bào màu trắng của Thần Điện, chỉ là đường viền chỗ vạt áo là màu đỏ nhạt, giống như một cuộn sóng màu đỏ, trước n.g.ự.c của nàng ta treo huân chương hoa Lạc Anh chín cánh, chỉ có một cánh có màu xám trắng, còn lại đều là màu đỏ từ nhạt tới đậm.
Tám cánh đại biểu chính là phó tôn của Thần Điện.
Hoa Khê Tôn Giả thấy bọn họ lại đây, hơi hơi mỉm cười, giơ tay nói: “Ngồi đi.”
Kỳ Niệm Nhất đi theo sau Tinh Thiên Nam hành lễ, lúc này mới ngồi xuống.
Đôi mắt của Hoa Khê Tôn Giả giống như tôn hiệu của nàng ta, trong suốt linh động như dòng suối, làm cho người ta không khỏi dỡ bỏ lòng phòng bị.
Trước mặt đẩy tới một chén trà xanh, Kỳ Niệm Nhất cầm chén trà lên, nhẹ nhấp một ngụm, mùi trà thấm vào lòng người, nàng đi thẳng vào vấn đề nói: “Xin hỏi tôn giả gọi tại hạ đến là vì chuyện gì?”
Hoa Khê Tôn Giả cười cười với nàng: “Ngươi thật đúng là tính tình ngay thẳng giống như Thiên Nam nói.”
Nàng ta nói xong, khẽ thở dài: “Tính tình như vậy ở Thần Điện, con đường sau này cũng sẽ không dễ đi.”
Sau khi Tinh Thiên Nam đưa nàng tới thì lập tức lui ra, trung đình chỉ còn lại hai người Kỳ Niệm Nhất và Hoa Khê Tôn Giả.
Kỳ Niệm Nhất: “Cảm ơn tôn giả nhắc nhở, nhưng tính cách của tại hạ như thế, rất khó thay đổi, sợ rằng sẽ làm cho tôn giả thất vọng rồi.”
Hoa Khê Tôn Giả nhìn chằm chằm nàng một lát, ánh mắt như là có chút hoài niệm, thanh âm chậm lại rồi nói: “Không nói cái này.”