Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 101

Cập nhật lúc: 2025-02-06 09:54:22
Lượt xem: 22

Khi nhận ra mình đang mất tập trung Phong Cảnh Hàng lấy lại tinh thần, dời ánh mắt ra ngoài cửa sổ nhẹ nhàng thở.

Đêm ở thành phố không hề yên tĩnh, ánh sáng lấp lánh bên ngoài cửa sổ, bên tai là tiếng thở đều đặn của cô gái.

Khi xe lên núi đến biệt thự Cam Điềm vẫn ngủ say, Phong Cảnh Hàng định đánh thức cô nhưng thấy cô mềm nhũn như không có xương anh không nói gì xuống xe bế cô ra khỏi xe, sau đó bế vào biệt thự.

Thím Chu mở cửa thấy phong cảnh hàng bế Cam Điềm về, thím ngạc nhiên nhưng không nói gì.

Hai ngày trước Cam Điềm bỏ trốn khỏi biệt thự vào nửa đêm thực ra có trách nhiệm của thím Chu nhưng vì ông chủ nhà thím không trách cứ nên thím vẫn cảm thấy không yên tâm, bây giờ thấy Cam Điềm được ông chủ bế về nhà thím cảm thấy an tâm hơn một chút.

Sau khi đóng cửa lớn, thím theo sau Phong Cảnh Hàng thấy anh định đặt Cam Điềm xuống phòng khách để ngủ liền gợi ý “Ông chủ đặt Điềm Điềm vào phòng tôi ngủ với tôi đi, cô ấy nói cô ấy sợ tối không dám ngủ một mình, nếu giữa đêm tỉnh dậy phát hiện mình một mình trong phòng khách cô ấy lại sẽ gây rối.”

Nghe thím Chu nói vậy Phong Cảnh Hàng nhìn thím một cái sau đó chuyển ánh mắt lên mặt Cam Điềm, anh không tin rằng cô gái trong lòng mình sợ tối không dám ngủ một mình.

Làm sao một người dám mò ra khỏi biệt thự vào nửa đêm, leo qua bức tường cao để trốn có thể sợ tối không dám ngủ một mình, nhưng anh không nói ra điều đó, không lên tiếng nghi ngờ lời của thím Chu.

Thay vào đó anh dừng bước chân định tới phòng khách quay người về phía thang máy nói với thím Chu “Ngủ với tôi.”

Thím Chu đi theo hai bước rồi dừng lại tự nói với mình “à à”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/101.html.]

Không cần thím Chu phải lo lắng, Phong Cảnh Hàng ôm Cam Điềm đang ngủ không biết gì lên lầu, đưa cô vào phòng mình họ từng ngủ chung giường hai ngày trước.

Mưa Bụi Tháng Ba

Giờ anh không thấy có vấn đề gì khi ôm cô ngủ chung với mình.

Nhìn cô ngủ như vậy gần như không thể đánh thức anh cũng không quá cẩn thận, trực tiếp ôm cô lên giường.

Sau khi nhẹ nhàng đặt Cam Điềm xuống giường Phong Cảnh Hàng cởi váy, áo len dày, đắp chăn lên.

Cô bất ngờ mở mắt nhìn chằm chằm một cách mơ màng, Phong Cảnh Hàng vừa đắp chăn cho cô chưa kịp đứng thẳng, hai người giữ khoảng cách gần nhau.

Cam Điềm chớp mắt hai cái mơ màng nhìn Phong Cảnh Hàng trông có vẻ rất nghiêm túc hơi quyến rũ rồi lẩm bẩm hỏi “Muốn hôn không?”.

Phong Cảnh Hàng sững sờ không nhìn ra biểu cảm, anh không biết Cam Điềm đang ở trong trạng thái nào, có tỉnh hay không.

Anh không nói gì nhưng Cam Điềm mò mẫm với tay ra âm lấy cổ anh nhẹ nhàng dùng sức kéo đầu mình lại gần, cô từ từ đưa mặt lại gần Phong Cảnh Hàng hơi thở thơm ngát, đôi môi phấn hồng quyến rũ khiến Phong Cảnh Hàng cảm thấy hơi thở của mình trở nên gấp gáp.

Nhưng đúng lúc đôi môi sắp chạm nhau Cam Điềm đột nhiên dừng lại, sau một lúc cô mơ màng lẩm bẩm một câu “Mệt quá, thôi bỏ đi.”

Nói xong cô nhắm mắt lại, tay mất hết sức lực ngã trở lại gối ngủ như một con heo.

Phong Cảnh Hàng đang bị dụ dỗ đến nữa chừng kìm nén ý muốn g.i.ế.c người, mím chặt môi nhắm mắt lại.

Loading...