Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 107
Cập nhật lúc: 2025-02-06 09:56:21
Lượt xem: 14
Mặc dù cô không coi trọng cái hợp đồng tình nhân nhàm chán này nhưng Cam Điềm vẫn vô thức nhớ lại toàn bộ sự việc kỳ lạ mà Cam Điềm Điềm tham gia trong đầu.
Cô chỉ cảm thấy càng nghĩ càng thấy buồn cười.
Sau đó khi cô đang nhớ lại về việc thử vai bộ phim Quân phương truyền kỳ, cô chợt nhớ tới một điều gì đó về ngày hôm qua.
Lúc đó cô cũng chú ý đến vấn đề này nhưng sau đó lại quên mất, bây giờ nghĩ lại cô lập tức đứng dậy khỏi ghế dẫm lên đôi dép gấu trúc dễ thương mà cô đòi mà chạy về phòng Phong Cảnh Hàng, tìm túi xách của cô rồi rút điện thoại di động bên trong ra.
Cô cầm điện thoại trên tay, bấm nút nguồn, trước khi mở khóa cô thấy trên màn hình tràn ngập thông báo tin nhắn Wechat và cuộc gọi nhỡ.
Mở khóa điện thoại rồi đăng nhập vào, lập tức nhảy ra cuộc gọi nhỡ của tiểu bát và La Suy Tử.
Trước đây bọn họ cũng không lo lắng cho cô như vậy nên Cam Điềm đã quen với việc không báo cáo tung tích của cô cho ai biết, có lẽ là do sức khỏe của cô hiện tại không tốt nên tiểu bát và La Suy Tử không thể bỏ mặc cô như trước nữa.
Hiện tại cô vẫn chưa đọc tin nhắn Wechat của họ, có lẽ là tiểu bát và La Suy Tử vẫn đang tìm cô.
Cô bấm vào số của tiểu bát rồi trực tiếp gọi luôn, chưa đợi một giây tiểu Bát nhận điện thoại ngay hỏi “Chị ơi, chị đang ở đâu vậy?”.
Cam Điềm xoa xoa mái tóc dài trên đầu cô “Xin lỗi bát muội tối qua tôi mệt quá ngủ quên nên quên nói với cậu.”
Mưa Bụi Tháng Ba
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/107.html.]
“Bây giờ chị đang ở đâu vậy?”, giọng điệu của tiểu bát vẫn còn lo lắng.
Cam Điềm ngồi trên giường bắt chéo chân “Trong một biệt thự ở trên núi, nam chính bắt tôi lại rồi tìm người canh chừng tôi, có vẻ như quyết tâm nuôi dưỡng tôi vậy. Haizzz sự xinh đẹp này thật phiền phức mà.”
Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng nói của Cam Điềm, tiểu bát không khỏi mỉm cười tựa hồ có phần yên tâm hơn.
Nhìn thấy tình trạng của chị ấy cậu không còn lo lắng nữa, dùng giọng nói ấm áp nhẹ nhàng “Ồ. Vậy khi nào chị mới về.”
“Cái đó nói sau đi, nhất định sẽ có cơ hội.” Cam Điềm hạ tay xuống đặt lên đùi nhớ lại những gì, nghĩ tới rồi hỏi tiểu bát “Đúng rồi bát muội, tôi có chuyện muốn hỏi cậu.”
“Gì vậy?”. Đầu dây bên kia tiểu bát nhẹ giọng nói.
Cam Điềm quỳ trên giường, dùng đầu gối ấn chăn bông mềm mại đi tới đầu giường dựa vào gối tìm tư thế thoải mái nghiêng đầu hỏi “Tiểu bát, cậu biết Hứa Trí không? Hứa trong Tiên Hứa, Trí trong xa trí đó, là một người đàn ông, anh ta còn tự mở một cửa hàng đồ cổ nữa, cậu có ấn tượng gì không?”.
Thật ra cô không nghĩ Hứa Trí có vấn đề gì cả, cô cũng không có hứng thú nào khác với anh ta, cô không muốn biết quá nhiều về đời sống riêng tư của anh ta.
Chỉ là một người qua đường mà cô tình cờ gặp được trong thế giới này, anh ta đúng lúc muốn có một nhà tư vấn giám định báo vật riêng mà cô vừa vặn là một nhà giám định bảo vật, vì vậy nên họ đã gặp nhau vậy thôi.
Nhưng hôm qua lúc cô ký hợp đồng với Hứa Trí, khi anh nhìn thấy tên cô thì lập tức hỏi về việc thử vai Quân phương truyền kỳ, lúc đó cô đã nghĩ người này không thể nào chỉ là người qua đường được, chắc chắn là một người có danh tiếng nào rồi.