Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 163

Cập nhật lúc: 2025-02-09 14:02:43
Lượt xem: 13

Cả người hơi phấn khởi, Cam Điềm cầm kéo cắt bộ quần áo cực kỳ cẩn thận.

 

Lúc này mọi người vây xem đều nín thở dường như còn căng thẳng hơn so với người cắt là cô.

 

Không một ai nói chuyện cũng không ai thảo luận chuyện khác, tất cả mọi người kiên nhẫn chờ cô lấy lớp thứ ba ra.

 

Cam Điềm căng thẳng, tập trung cẩn thận cắt ra, cô không quan tâm tới vẻ mặt hồi hộp của mọi người xung quanh, càng không có lòng dạ để ý tới Tống Tử Ngưng cau mày thật mạnh.

 

Cô cắt một ít đường may, ngay khi mọi người nín thở nhìn chằm chằm mang ra một lớp áo vải mỏng hoàn chỉnh.

 

Xong xuôi mọi chuyện, lúc này Cam Điềm đã có tâm tình nhìn người xung quanh rồi, cô ném lớp vải lóc ban đầu của bộ Hán Phục sang một bên chỉ cầm lớp vải lấy ra trong tay, ánh mắt nhìn quét qua mọi người rồi nói “Có ai biết món này không?”.

 

Đều là người trong giới đồ cổ không thể nào không có người biết món đó bao gồm cả Hứa Trí.

 

Đa số người ở đây đều vô cùng khiếp sợ, nhìn cô gái xinh đẹp quá mức trước mắt lại nhìn tắm vải trong tay cô nhịp tim đập không kiểm soát, cảm giác như vừa trải qua một chuyện kích thích.

 

Không biết người nào phản ứng kịp thời trước hít sâu một hơi la lớn “Lấy cân đến đây, mau lấy cân đến.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/163.html.]

Tiếng la làm tất cả mọi người lấy lại tinh thần trong sự kích thích căng thẳng, sau khi lấy lại tinh thần nén trái tim đang đập nhanh xuống.

 

Mọi người muốn lên hỗ trợ, thấy cân được lấy ra, toàn bộ vây xung quanh nơi đặt cân.

 

Vì để mọi người không nghi ngờ nữa, Cam Điềm gấp áo mỏng lại thành một miếng nhỏ đặt lên chiếc cân.

 

Người vây xem mở to hai mắt, khi cây kim ổn định thì không nhịn được đưa tay lau trán một cái, không thể tin nổi nói “Hai lạng tám, làm từ áo lụa mỏng thật.”

 

Mưa Bụi Tháng Ba

Cam Điềm cũng không ngờ tới món đồ không đáng chú ý trong bộ quần áo lại là bảo vật.

 

Người sáng suốt rất dễ nhìn ra đây là đồ có niên đại xưa, chất liệu rất nhẹ và mỏng, giá trị của nó không chỉ là có niên đại xưa mà quan trọng nhất là các loại công nghệ tiên tiến dệt vải cũng rất khó để làm ra loại vải mỏng và nhẹ như thế này.

 

Có tài liệu chứng minh rằng vải tố sa có hai cái, một cái bị đánh cắp trong bảo tàng rồi bị phá hủy còn lại một cái nữa ai có thể ngờ tới tại buổi đấu giá như vậy lại có thể xuất hiện món đồ đó.

 

Đã vậy còn bị phát hiện qua ánh mắt của cô gái 16 17 tuổi.

 

Cam Điềm là người đã nhìn thấy quá nhiều việc đời, bảo vật nên không kích động như vậy, cô lấy vải tố sa từ trên bàn cân lên gấp đôi từng cái một, cô nắm trong bàn tay rồi nhìn mọi người nói “Khi gấp lại chỉ lớn cỡ trứng gà. Người biết rõ hẳn nhìn ra đây là đồ thật, người không biết thì dùng ngón tay cái cũng biết không ai có thể làm giả tấm vải này, công nghệ hiện đại còn khó dệt được.”

 

Loading...