Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 166

Cập nhật lúc: 2025-02-09 14:15:10
Lượt xem: 14

Sau khi giao dịch hoàn thành không ai lừa gạt ai Hứa Trí nhờ người chuyển vào tài khoản của Cam Điềm 30 triệu.

 

Sau khi nhận được tiền cô đưa vải tố sa cho Hứa Trí, tiền và hàng đã xong hai người làm chuyện làm ăn xong vẫn là mối quan hệ ông chủ và cố vấn.

Lúc buổi đấu giá kết thúc đã không còn sớm vì Cam Điềm lấy vải tố sa trong bộ Hán Phục bán nên làm tốn thời gian không ít, đến khi cô và Hứa Trí rời khỏi họp chợ vào trong xe thì sắc trời đã rất tối.

 

Thời tiết tháng một rất lạnh nhất là buổi tối lạnh đến mức làm người ta muốn co rúm người lại.

 

Cam Điềm ngồi vào vị trí kế bên tài xế, Hứa Trí gài dây an toàn, cô xoa xoa đôi bàn tay nhìn nói với anh ta “Anh Hứa tôi thiếu tiền nên sẽ không nói những lời vô nghĩa với anh, tôi nói nghiêm túc, đồ vật này ở cổ đại chắc chắn chỉ có quý tộc mới được mặc, anh có thể tìm người đấu giá tìm hiểu manh mối, báo cáo giám định càng kỹ càng thì giá trị của bộ quần áo này càng cao, nói không chừng anh có thể bán lại gấp hai gấp ba lần.”

 

Đều là người trong giới, Hứa Trí không phải là cấp bậc lão làng nhưng vẫn hiểu một vài thứ không gian xảo trong ngành, nếu như cái gì cũng không hiểu anh ta sẽ luôn bị người khác lừa gạt vậy còn chơi cái gì, mở tiệm đồ cổ làm gì nữa.

 

Anh ta kéo dây an toàn của mình, vừa gài vừa nói “Tôi biết, may là có tôi ở đây mua liền tại chỗ bằng không thì cô bán cho người khác muốn mua về tay mình đúng là khó khăn thậm chí người có tiền người kia chỉ giấu đi bảo vật không chịu bán ra.”

 

Gài dây an toàn xong cũng không vội lên đường, Hứa Trí nghiêng đầu nhìn Cam Điềm hỏi “Chỉ là tôi vẫn còn tò mò Điềm Điềm sao cô biết được bộ Hán Phục kia có vải tố sa.”

Mưa Bụi Tháng Ba

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/166.html.]

Cam Điềm cười “Tôi không hề biết bộ Hán Phục kia có vải tố sa bên trong.”

 

Hứa Trí có hơi không hiểu “Vậy sao cô...”

 

Cam Điềm rất mệt, cả người không còn chút sức lực nào ngã vào ghế dựa, cô nghiêng đầu nhìn lên gương mặt Hứa Trí “Tôi chỉ là mò ra được lớp thứ ba nhưng không xác định được là cái gì, loại quần áo này theo lý thuyết hẳn là chỉ có hai lớp ngoài và lót bên trong, người đấu giá có nghiên cứu qua bộ quần áo này hay chưa, chắc là có người nghiên cứu qua.”

 

Hứa Trí nổ máy “Đương nhiên là có nghiên cứu rồi. Những người khác ở chỗ đó cũng nghiên cứu qua, nhưng rõ ràng không ai sờ ra được bộ quần áo có lớp thứ ba, lớp vải mỏng như vậy sao cô mò ra được.”

 

Cam Điềm cười có hơi xấu xa “Tôi là người trong nghề.”

 

Đối với thực lực mạnh thì đương nhiên không thể nói được gì, Hứa Trí không hỏi tiếp, sau khi lên đường thả lỏng đổi chủ đề “Cô muốn ăn gì?”.

 

Cam Điềm và Hứa Trí coi như là hợp tác vui vẻ nhất là lần đầu tiên tham gia buổi đấu giá đã xuất sư thành công, Hứa Trí lấy được bảo vật cô lấy được tiền, sau này cậu ta bán ra chắc chắn kiếm lời không ít đôi bên cùng có lợi.

 

Nếu món đồ này rơi vào trong tay người khác lại tăng giá trị sản phẩm lấy lời thì Cam Điềm sẽ cảm thấy có hơi tiếc nuối nhưng nếu từ trong tay Hứa Trí bán ra bán bao nhiêu tiền đối với cô đều không đáng kể dù sao buổi đấu giá này nhờ Hứa Trí đưa cô tới tham gia.

 

Loading...