Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 183
Cập nhật lúc: 2025-02-09 14:21:34
Lượt xem: 19
Xét theo thói quen ngủ này của cô nếu giường kê sát tường thì cô sẽ phải dựa vào tường hoặc ép sát vào khe giường mới ngủ được.
Phong Cảnh Hàng để cô tùy ý rúc, nghe nàng lầu bầu nói ra bốn từ “Lạt mềm buộc chặt.”
‘Lạc mềm buộc chặt.’
Phong Cảnh Hàng mất một lúc mới nhận ra, anh bất giác cười cười xong lại nghĩ trong lòng, nếu kế này không hiệu quả thì cô còn có thể đổi sang kế gì, có phải cô sẽ dùng toàn bộ tế bào não, tất cả kỹ năng trên người khiến anh không mở miệng đồng ý sẽ không bỏ qua không?
Anh nhìn sườn mặt của Cam Điềm, vành tai trắng nhỏ ẩn dưới mái tóc dài, Phong Cảnh Hàng vươn tay vén tóc bên tai cô ra.
Lúc làm chuyện này cả người anh toát ra khí chất dịu dàng chưa từng xuất hiện trong thường ngày.
Anh vén mái tóc lòa xòa trên mặt cô ra sau tai, trông thấy lỗ tai đã lộ ra hết giọng anh thoáng nét khàn khàn anh hỏi “Có muốn tôi bầy cho kế khác không?”.
Cam Điềm tựa như trong trạng thái ngủ mà không phải ngủ, buồn ngủ không động não được nhưng cô mơ màng biết Phong Cảnh Hàng đang nói chuyện với cô, có người bày kế cho cô tất nhiên tốt ,cô ừm một tiếng trở mình nằm đối mặt với Phong Cảnh Hàng nhưng vẫn không mở mắt.
Anh thấy cô trở mình càng khiến mái tóc dài lộn xộn tùy tiện phủ trên mặt, Phong Cảnh Hàng nhìn không được mà lại vươn tay anh khẽ khàng vén chúng ra sau tai cô, sau đó mê mẩn nhìn hàng lông mi dài của cô.
Sau một lúc say sưa nhìn, ánh mắt anh tụ lại nhìn chóp mũi của của cô, nhìn bờ môi của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/183.html.]
Nếu thế giới này thật sự có một người phụ nữ khiến anh thấy đẹp thì có lẽ chỉ có một người này đây.
Ánh mắt dịu dàng của anh giống như mật ong, anh muốn hòa tan cô gái trong lòng n.g.ự.c này giữa đôi mắt của bản thân.
Phong Cảnh Hàng ngừng thở, anh khẽ hôn lên lông mi của Cam Điềm sau đấy là chóp mũi, cuối cùng là dò xét bờ môi của cô.
Hơi thở có hương thơm dịu thoang thoảng phả vào mặt anh, quyện vào hơi thở của anh không thể phân biệt được.
Anh không hôn lên môi Cam Điềm mà cứ trì khoảng cách gần như vậy, ánh mắt tự nước, anh nhìn hàng lông mi dài của Cam Điềm khẽ khàng nói một câu bằng chất giọng vô cùng khàn “Yêu tôi, tôi cho em tất cả.”
Mưa Bụi Tháng Ba
Khi Phong Cảnh Hàng khẽ nói những câu này thì Cam Điềm đã say giấc lần hai, không thể hơi thanh tỉnh nghe anh bày kế.
Lúc cô ngủ cũng không nề nếp lắm, không chen vào góc giường thì cũng xoay người duỗi chân.
Trong lúc ngủ say cô không biết người đàn ông nằm cạnh mình đang nhìn cô một cách trìu mến, kiềm chế giữa làn ranh hôn cô hay không hôn cô.
Ngay lúc Phong Cảnh Hàng bị thôi thúc bởi ham muốn muốn hôn thì Cam Điềm có lẽ vì tư thế ngủ không thoải mái đột ngột di chuyển cơ thể và cong chân, sau đấy đầu gối cô đá trúng hạ bộ của Phong Cảnh Hàng, còn đá mạnh.
Bị đá trúng chỗ đó không phải chuyện đùa, hơn nữa còn bị đá bất ngờ không kịp đề phòng, trong nháy mắt cảm giác đau đớn như sắp vỡ tung dân lên đỉnh đầu, Phong Cảnh Hàng nhíu mày rên rỉ một tiếng đau đớn, anh chỉ cảm thấy đầu mình sắp nổ rồi.