Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 20
Cập nhật lúc: 2025-02-01 17:56:10
Lượt xem: 29
Phong Cảnh Hàng đặt chén trà xuống bàn, chậm rãi cởi nút tay áo, thả lỏng cổ tay. Anh không quan tâm đến những gì Tống Tử Ngưng làm, nhưng mọi chuyện lần này thực sự quá đáng. Nếu nói Tống Tử Ngưng chỉ muốn lấy lòng anh, cô ta sẽ không mạo hiểm đến mức này, cũng không dại dột lừa gạt anh. Điều đó chỉ có thể chứng tỏ một điều: Cam Điềm Điềm đang chơi anh.
Giỏi lắm, ranh con to gan. Ban đầu anh vốn không có ý định động đến cô ta. Nhưng kẻ chủ động lại chính là cô. Đôi môi mềm mại thơm ngọt kia nhào đến, khiến lý trí anh đứt đoạn. Sự dịu dàng mê hoặc ấy không cần thủ đoạn cầu kỳ vẫn có thể khiến anh trầm luân. Căn phòng sách trong chốc lát trở nên hỗn loạn.
Thế nhưng, ngay khi anh còn đang say mê, cô ta không chút do dự bổ một nhát khiến anh bất tỉnh, sau đó bỏ trốn.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng mình mất hết kiểm soát trước mặt cô, rồi bị đánh ngất, trong lòng Phong Cảnh Hàng bùng lên cơn giận dữ. Ngón tay anh siết chặt, khớp xương kêu lên răng rắc. Ánh mắt lạnh lùng đáng sợ, anh trầm giọng ra lệnh:
"Tìm. Tìm bằng được cô ta cho tôi. Tôi muốn cô ta nguyên vẹn xuất hiện trước mặt tôi."
Mưa Bụi Tháng Ba
Chơi đùa anh xong mà nghĩ có thể ung dung trốn chạy? Không có chuyện đó. Anh nhất định sẽ bắt cô về, chà đạp cô, ép cô quỳ gối trước mặt anh mà cầu xin tha thứ.
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/20.html.]
Cam Điềm Điềm và La Xuy Tử những ngày qua chỉ biết ru rú trong phòng, cảm thấy sắp mốc meo đến nơi. Cuối cùng, Cam Điềm Điềm đề xuất: "Hay là cậu in một tờ trận đồ bát quái rồi lên cầu vượt bày hàng xem bói đi?"
Ban đầu, La Xuy Tử thẳng thừng từ chối. Cậu dù gì cũng từng là bậc thầy phong thủy, chuyên nhận những vụ phức tạp như trộm mộ trong hang Kim Đình. Sao có thể hạ thấp bản thân ngồi xổm vỉa hè xem bói cho người ta được? Như thế chẳng khác nào tự tay phá hủy hình tượng của mình.
Nhưng sau khi bị Cam Điềm Điềm đánh cho một trận, cậu đành cam chịu, lôi một cái bàn gấp nhỏ ra cầu vượt, ngoan ngoãn ngồi xuống.
Gió thổi vù vù, La Xuy Tử đội mũ bông trùm đầu, khoác áo quân đội rộng thùng thình, hai tay nhét vào ống tay áo. Nhìn từ xa, trông cậu chẳng giống thầy bói chút nào, mà giống một tên ăn mày hơn.
La Xuy Tử cực kỳ bất mãn với thân thể hiện tại của lão Cam. Không hề có chút khí chất phóng khoáng nào, chỉ toàn vẻ già nua và hèn hạ. Nếu tiếp tục nghèo rớt mùng tơi thế này, e rằng sau này muốn tìm người yêu cũng khó.
Tất nhiên, bây giờ không phải lúc để nghĩ đến chuyện yêu đương. Trước mắt vẫn nên giải quyết vấn đề cơm áo gạo tiền.
La Xuy Tử ngồi xổm trên cầu vượt mấy ngày liền, nhưng khách đến xem bói chỉ đếm trên đầu ngón tay. Cuối cùng, cậu quyết định đổi sang địa điểm khác, hy vọng có thể kiếm được nhiều tiền hơn.