Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 202
Cập nhật lúc: 2025-02-10 00:31:54
Lượt xem: 6
Buồn chán một lát Phong Cảnh Hàng thoát khỏi dòng suy nghĩ, anh vén chăn ra khỏi giường, không làm chậm trễ chính mình nữa mà anh đứng dậy đi vào thư phòng làm một ít công việc, tự hành hạ mình.
Cam Điềm yên ổn ngủ trong phòng dành cho khách ở dưới lầu một đêm, hôm sau khi cô dậy thì Phong Cảnh Hàng đã đi làm rồi.
Cô mở mắt ra đi rửa mặt rồi ăn sáng, nhớ lại ngày hôm qua đi mua sắm ở cửa hàng đồ cổ trong thành cổ vừa mệt vừa chán, cô cũng không nghĩ ra được trò gì thú vị hơn liền trực tiếp gọi cho La Suy Tử nói chuyện với cậu ấy “Tôi không ghé cửa hàng nữa dù sao tôi cũng không hiểu mấy chuyện này, giao toàn bộ trách nhiệm cho cậu đấy, mấy thứ như vị trí đều ổn rồi, cậu chỉ cần bàn bạc mua lại sửa sang đôi chút đổi biển hiệu cửa hàng rồi chúng ta khai trương.”
La Suy Tử xử lý mấy chuyện này rất tốt, đương nhiên không nói lời vô nghĩa nữa đổi chủ đề nói với Cam Điềm “Bình thường ra ngoài không có xe hơi bất tiện, hôm nay em định ra ngoài mua xe với Tiểu bát, chị cả chị có ý tưởng gì không?”.
Nếu hỏi cô về xe ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Cam Điềm là xe việt giã, có điều nghĩ đến việc Cam Điềm đềm không có bằng lái xe cô lại hết ý tưởng nên đành kệ luôn “Tùy mấy cậu muốn mua gì thì mua, tôi không có bằng lái nên cũng không lái được, đừng đắt quá là được, chỉ là một phương tiện di chuyển mà thôi đừng khiến tôi giống mấy kẻ nhà giàu mới nổi.”
La Suy Tử ở đầu bên kia điện thoại cười hì hì “Chẳng lẽ bây giờ chúng ta không phải là người giàu mới nổi sao?”.
Cam Điềm nhấn mạnh mới anh ấy “Khí chất khác nhau, khí chất, Ok?”
Mưa Bụi Tháng Ba
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/202.html.]
Đừng có bàn luận khí chất với một người ăn mặc giống mấy lão già rách như anh ấy chứ.
La Suy Tử sờ sờ tóc “Được, vậy chị cả cứ yên tâm nghỉ ngơi ngơi đi, việc cửa hàng và mua xe cứ để em và tiểu bát xử lý, chị chỉ cần chờ tới ngày khai trương là được.”
Cam Điềm Quả thật không giỏi xử lý nhiều chuyện lung tung như vậy nên cũng thoải mái giao việc cho La Suy Tử và tiểu bát, hôm qua cô đã phải chạy bôn ba cả ngày ở bên ngoài, bây giờ chỉ muốn ở lì trong nhà.
Sau khi cúp điện thoại với La Suy Tử cô vào phòng sách của Phong Cảnh Hàng rồi nằm co quắp trong đó.
Cô nằm la liệt đến giữa trưa đói bụng rồi mới xuống ăn, ăn no lại chạy lên giường Phong Cảnh Hàng ngủ trưa, sau khi ngủ dậy cô vuốt mái tóc rối bù của mình rồi nhớ đến Tống Tử Ngưng, không biết bên phía cô ta thế nào rồi bèn cầm điện thoại lên gọi cho Tống Tử Ngưng.
Lúc cô gọi đến Tống Tử Ngưng bắt máy rất nhanh, lễ phép chào hỏi cô Điềm Điềm.
Bây giờ khi Tống Tử Ngưng nói chuyện với cô đã không còn cảm giác chua chát hay quái gỡ nữa, cảm giác nghe rất thoải mái.
Cam Điềm vân vê lọn tóc rồi đặt tay xuống chân hỏi cô ta “Tống Tống liên hệ với họ thế nào rồi?”.