Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 209
Cập nhật lúc: 2025-02-10 00:35:21
Lượt xem: 5
Tiểu bát không cảm xúc nói “Tô son điểm phấn, ăn mặc xinh đẹp khoác tay Hứa Trí đi vào hội trường .”
Cam Điềm chớp mắt hai lần ngơ ngơ nhìn tiểu bát, vô thức tưởng tượng ra cảnh mà cậu đang nói, đến sau đó nhịp tim bỗng tăng lên nhanh chóng, cô áp tay trái lên n.g.ự.c “Bát muội, cậu chắc chắn là không phải cậu đang cố hại tôi đấy chứ?”.
Tiểu bát nghiêm túc “Chị, cả chị phải tin tưởng chính mình.”
Đúng vậy, cô phải tự tin cũng phải tin tưởng tiểu bát, bàn tay đặt lên n.g.ự.c vuốt xuống hai lần, Cam Điềm nhẹ nhàng thở hắt một hơi “Tôi từng vào nam ra bắc, từng đụng phải cương thi, chạm qua ma quỷ, phải bình tĩnh, bình tĩnh, phù.”
Ăn cơm trưa với Cam Điềm xong, tiểu bát dọn dẹp nhà bếp và nhà ăn sạch sẽ rồi lái xe về tiệm, trông cậy vào La Suy Tử ở trong cửa tiệm một bước không rời là chuyện không thực tế, có thể ở yên đấy hai tiếng là quá sức chịu đựng rồi cho nên từ khi cửa tiệm khai trương đến nay hầu như mỗi ngày đều là tiểu bát đi trông coi, cậu ấy giỏi nhất là chịu đựng sự nhàm chán này.
Chủ yếu tiệm mới mở nên không có bao nhiêu khách đến cửa, có loại chân chạy vặt như tiểu bát cũng đủ rồi .
Cửa hàng La Suy Tử trông ở phố Ngọc Sở, tiểu bát lái xe từ chỗ khu nhà Cam Điềm đang ở qua đây cần khoảng 15 phút.
Dừng xe ở phố Ngọc Sở tiểu bát xuống xe ấn vào chìa khóa xe rồi đi vào cửa tiệm, cậu ấy ngửi được mùi hương đồ ăn ngoài của La Suy Tử trong tiệm, mùi dưa chua tỏa ra khắp phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/209.html.]
Thấy tiểu bát vào cửa ,cậu ấy nâng mắt liếc tiểu bát một cái “Cho chị cả ăn no rồi?”.
“Ừm.” Tiểu bát ngồi xuống bên cạnh bàn vuông “Sợ cậu chán nên tôi đến đây.”
“Tôi không sống nổi.”
La Suy Tử gấp một miếng thịt cá bỏ vào trong miệng “Tôi ngồi đây nhiều lắm là nửa tiếng là phải ra ngoài, có người mời tôi xem phong thủy, tôi phải giúp người ta. Chị cả thế nào, có phải bị nhịn c.h.ế.t rồi không?”.
“Còn tốt lắm.”
Tiểu bát nhìn về phía cậu ấy “Tôi mua cho chị ấy không ít sách chị hứng thú, gần khu nhà ở kia có công viên nhỏ, còn có siêu thị không có việc gì cũng có thể xuống đó đi dạo một chút, nếu không phải sợ cậu sống không nổi thì tôi đã ở đấy cùng với chị cả lâu hơn rồi.”
La Suy Tử ăn cơm dưa chua của cậu ấy, không khách sáo chút nào “Chị cả không cần cậu ở cùng, cậu trở về là đúng rồi.”
Mưa Bụi Tháng Ba
Tiểu bát lười để ý tới cậu ấy, quay đầu nhìn ra ngoài cửa cửa tiệm, ánh nắng bên ngoài cực kỳ sáng sủa chiếu lên hòn đá nhỏ bên đường lóe lên những tia sáng lấp lánh.