Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 213

Cập nhật lúc: 2025-02-10 00:36:41
Lượt xem: 9

Vì cô danh tiếng Vạn Bảo trai quả thật lớn hơn so với trước kia không phải một hai phần nhưng mọi người không có nhiều khẳng định về năng lực của cô, lòng hiếu kỵ qua đi không mang lại cho cô thay đổi quá lớn về địa vị trong giới đồ cổ, sau khi cô khai trương Bát Cam Đường hầu như không có khách tới đây là điều rõ ràng nhất.

 

Đương nhiên sau đó cũng có vài thương nhân giàu có khác cố ý tới tìm cô mời làm cố vấn giám định của mình nhưng những người đó gặp cô đều lộ ra vẻ mặt bỉ ổi đoán chừng có mưu đồ khác chứ không phải vì năng lực giám định bảo vật của cô, bây giờ có cơ hội cực tốt bày ra trước mắt cô, cô nhất định phải qua đấy.

 

Đi thang máy xuống lầu, tới lầu một thì ra khỏi thang máy Cam Điềm lấy khẩu trang từ trong túi đeo lên, hơi nhanh chân ra khỏi khu nhà đón xe.

 

Sau khi ngồi lên xe taxi cô gửi tin nhắn cho La Suy Tử “Tôi gọi xe rồi chắc khoảng một lúc nữa mới đến, cậu chạy vào vùng ngoại thành rồi hả, có người ở với cậu không?”.

 

La Suy Tử gửi lại tin nhắn rất nhanh “Đang ở vùng ngoại thành, không có đi với ai, chị yên tâm đi em tới đây xem phong thủy cho người ta thôi.”

 

Cam Điềm cầm điện thoại nhanh chóng gõ chữ ‘Chuyện hiện trường đào được di vật văn hóa này là thế nào?’.

 

La Suy Tử: ‘Hẳn là vô tình đào ra không phải là mộ Quý Tộc rất lớn, khu mộ nhỏ chỉ có quan tài nên không giám định được mà có một ít đồ vật.’

 

Cam Điềm: ‘Có người nào tới đó chưa?’.

 

La Suy Tử: ‘Không có.’

 

Mưa Bụi Tháng Ba

Cam Điềm: ‘Chuyên gia giám định được gì chưa?’.

 

La Suy Tử: ‘Cũng chưa, đang làm đây.’

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/213.html.]

 

Cam Điềm: ‘Được, cậu chờ tôi qua đấy.’

 

La Suy Tử: ‘Ok.’

 

Trò chuyện với La Suy Tử xong Cam Điềm cất điện thoại di động, nhìn con đường thay đổi ngoài cửa sổ xe, cô hỏi bác tài xế “Bao lâu nữa sẽ tới?”.

 

Bác tài xế trả lời cô “Bình thường mất 35 phút mới có thể tới, nếu cô đang gấp thì tôi chạy nhanh hơn giúp cô.”

 

Cam Điềm thật sự rất gấp, hối thúc bát tài “Chạy nhanh giúp ạ.”

 

“Được.” Bác tài xế đạp chân ga chạy nhanh như gió.

Sau 30 phút Cam Điềm tới gần địa chỉ La Suy Tử đưa, từ trên xe bước xuống, gió lớn vùng ngoại thành thổi tung bay đuôi tóc của cô.

 

Cô đóng cửa xe taxi híp mắt đi đến chỗ người vây xem, thấy có người đi đến cô dẫm chân lên đất bước sau bước nông đi qua đến bên ngoài vòng người vây xem.

 

Cô lấy điện thoại gọi cho La Suy Tử, La Suy Tử bắt máy từ trong đám người gạt qua đưa tay bảo vệ Cam Điềm dẫn vào trong đám người nói với người vây xem “Làm phiền nhường đường một chút, cô nhỏ nhà tôi yếu ớt không thể chen vào được.”

 

Nghe cậu ấy nói lời này mọi người nhìn nhóm khảo cổ đều chuyển ánh mắt sang người Cam Điềm, quả nhiên thấy một cô gái trẻ xinh đẹp mọi người không tự chủ tránh đường cho La Suy Tử và Cam Điềm.

 

La Suy Tử che chở Cam Điềm, bên trong cười nói với lãnh đạo mặc khoác da màu đen “Lãnh đạo, tôi gọi người đến rồi, để cô ấy xem một chút đi.”

Loading...