Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 224

Cập nhật lúc: 2025-02-11 09:44:43
Lượt xem: 12

Cam diềm đổi tay xoa mắt cá chân “Tôi vẫn là nên trở về quyên góp ít tiền sau đó phó mặc cho số phận, tự sinh tự diệt thôi.”

 

Nói xong còn không quên xả thêm một câu “Cái này chỉ là một phần suy nghĩ.”

 

Tiểu bát vẫn rất có lòng tin “Chị Cả, em cảm thấy anh ta vẫn sẽ đến.”

 

‘Quên đi, tôi không muốn tiếp tục đi giày cao gót nữa.” Cam Điềm nói xong liền cúp máy sau đó nhét di động vào trong túi xách.

 

Cô kéo khóa túi xách rồi cúi đầu nhìn chân mình, hai chân bị ma sát khắp nơi đều đỏ lên thậm chí còn có chỗ rách da chảy máu, đau tới nổi cô không dám chạm tay vào.

 

Nhìn xong cô hít sâu một hơi tiếp tục xỏ chân vào trong đôi cao gót đứng dậy mở cửa đi ra ngoài.

Mưa Bụi Tháng Ba

 

Đi ra bên ngoài vòi nước rửa tay, dí mặt vào sát gương nhìn lớp trang điểm, chỉnh sửa lại tóc, cảm thấy không có vấn đề gì thì xoay người dẫm lên đôi cao gót đi ra ngoài.

 

Cô nghĩ sau khi rời khỏi đây lập tức đi quyên góp tiền sau đó nói với Hứa Trí mình đi về trước.

 

Một là cô không có hứng thú ở đây tiếp tục lá mặt lá trái, thứ hai là chân của cô thật sự đau không chịu được nhưng cô vừa mới bước chân ra khỏi toilet đi vào sảnh lớn yến tiệc còn chưa đi được mấy bước thì bỗng nhiên bị người đằng sau túm lấy cổ tay không hề lễ phép cũng chẳng hề khách khí túm lấy cô.

 

Sau khi kéo cô cái gì cũng không nói mà chỉ túm cô đi, cũng không nhìn xem cô đang đi loại giày nào, đúng là thiếu đánh mà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/224.html.]

 

Cam Điềm hoảng sợ còn có chút tức giận vì bị khống chế, hoảng loạn dẫm lên giày cao gót miễn cưỡng chạy theo sau.

 

Vừa định mở mồm quát lớn thì nhìn thấy bóng dáng người đang kéo cô, nhận ra đó là Phong Cảnh Hàng, người đàn ông này thật sự tới còn hung dữ toàn thân đều là hơi lạnh.

 

Nhìn thấy là anh Cam Điềm ngẩn ra, mà lúc cô còn đang ngơ ra Phong Cảnh Hàng chẳng hề dịu dàng kéo cô đến một góc tương đối bí mật sau đó cũng chẳng đợi cô tỉnh ra mà trực tiếp ấn cô lên tường.

 

Anh không hề cho cô chút thời gian phản ứng nào đôi môi lạnh lẽo đã mạnh mẽ áp xuống cắn mạnh vào môi cô .

 

Phong Cảnh Hàng hôn cô một chút đã buông cô ra, răng môi dùng sức như mang theo tràn đầy oán giận cùng sát khí, vừa ngang ngược vừa hung ác, bàn tay siết chặt lấy đầu vai cô chẳng khác nào muốn ăn tươi nuốt sống cô luôn vậy.

 

Anh hôn cô liên tục đến khi cô gần như cạn sạch khí oxy lồng n.g.ự.c phập phồng liên tục, gò má ửng hồng, đôi mắt phủ đầy hơi nước mê man.

 

Cô vẫn biết cô không có cách nào kháng cự được cơ thể của Phong Cảnh Hàng, cô không biết anh có ý gì thở gấp không hỏi nổi.

 

Phong Cảnh Hàng áp sát vào người cô, ngửi được mùi hương ngọt ngào quen thuộc khiến anh mê đắm, nỗ lực kìm nén hơi thở có chút gấp của mình.

 

Sau khi hơi thở đã ổn định anh nhìn vào mắt Cam Điềm, đôi mắt ngậm nước như phủ sương mù nhỏ giọng nói “Tôi nhận thua.”

 

Trước khi Cam Điềm kịp thở được một hơi thì Phong Cảnh Hàng đã đè môi mình xuống môi cô một lần nữa, lần này anh không còn hung hăng dùng quá nhiều sức như vừa rồi, khí thế áp bức người khác cũng giảm đi rất nhiều, anh chỉ ngậm lấy môi cô mút và ma sát nhẹ đầu lưỡi.

Loading...