Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 242

Cập nhật lúc: 2025-02-13 10:11:04
Lượt xem: 10

Nhìn thấy Cam Điềm trực tiếp đến tìm mình ông ấy mỉm cười hỏi Cam Điềm “Tiểu điềm điềm hiện tại vẫn đến đào bảo bối à?”.

 

Cam Điềm tùy tiện cầm mấy chai lọ ở quầy hàng của ông ấy lên nhìn thản nhiên nhìn một chút rồi lại đặt xuống nói với ông ấy “Chú Hà cháu sẽ vào thẳng vấn đề luôn, thực ra cháu đến đây là vì cháu có chuyện muốn nhờ.”

 

Chú Hà bàn tử thấy dáng vẻ cô khá nghiêm túc thì lập tức Ừm một tiếng nói thẳng “Có chuyện gì vậy? tiểu đềm đềm cứ hỏi.”

 

Cam Điềm vẫn không muốn vòng vo với ông ấy mà nói thẳng “Nhặt được của hời là vận may,lúc đó cháu mua một bức tượng Phật bằng bạch ngọc của chú với giá 500 tệ, cháu đang mua sắm ở đây thì bị thu hút bởi nó, vì cháu thiếu tiền nên phải bán cho cậu hai Hứa cháu muốn hỏi chú chuyện này đơn giản chỉ là trùng hợp thôi sao?.”

 

Khi đó cô đi tìm đồ quý ở phố đồ cổ lớn nhất thành phố lại nhặt được của hời cô còn nghĩ rằng vận may của mình có thể tốt như thế, có được một bảo bối thật, sau đó lại dựa vào duyên phận để tìm được người mua như vậy cô có thể giải quyết vấn đề cơm ăn và quần áo trước tiên, rồi lại thông qua người mua đồ của cô để tiến vào giới đồ cổ.

 

Trong ngành này đôi khi vấn đề chỉ là người mua, chuyện này yêu cầu năng lực xác định bảo vật của cô nhưng tìm được bảo vật, tìm được người bán đều phải dựa vào may mắn, cô không cảm thấy năng lực của mình không tốt nhưng hiện tại nghĩ lại lại cảm thấy lúc đó có phải quá suôn sẻ hay không.

 

Vận may tốt tích cóp được lại bùng nổ vào cùng một thời điểm ư, tìm được một bảo bối, tìm được người mua còn trực tiếp trở thành cố vấn.

Mưa Bụi Tháng Ba

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/242.html.]

 

Lúc ấy cô không nghĩ nhiều về điều đó vì cô tự tin vào khả năng của mình, tất nhiên cô đã quen với việc làm mọi việc mà không quan tâm đến cảm xúc cá nhân, cô và Phong Cảnh Hàng ngủ với nhau còn không nghĩ nhiều đến, khía cảnh này làm sao cô có thể nghĩ đến điều này khi hợp tác với Hứa Trí để xác định bảo vật chứ, chuyện này thực sự làm khó cô.

 

Sau lời nhắc nhở của Tống Tử Ngưng bây giờ nghĩ lại có phải mọi người dễ dàng rung động bởi khuôn mặt và dáng người cô hơn là năng lực của cô, không nghĩ kỹ lại Hứa Trí thực sự là loại người khôn ngoan như Bá Nhạc sao nhìn thoáng qua là có thể thấy cô thật sự có thứ gì đó, liệu thứ đó có thể mang lại lợi ích cho anh ta không.

 

Cô không biết Hứa Trí có phải là Bá Nhạc hay không nhưng cô biết Hứa Trí là một kẻ cặn bã trong tình cảm, phụ nữ thì nhiều vô số kể, những chuyện về tình trường của anh ta thì ngàn lời không kể hết.

 

Nếu nói Hứa Trí bị thu hút bởi vẻ ngoài của cô thì hoàn toàn có thể hiểu được.

 

Thực ra chuyện giữa nam và nữ ban đầu không phải chỉ có ngoại hình thôi sao, cô tới hỏi Hà bàn tử chỉ là để xác nhận rõ ràng phỏng đoán của mình nhưng Hà bàn tử lại cười ha hả không trực tiếp trả lời câu hỏi của cô mà hỏi có lệ một câu “Tiểu điềm điềm sao đột nhiên cháu lại nghĩ tới chuyện này, chú không nói thì thì cháu cũng biết hết rồi.”

 

Cam Điềm một chút cũng không muốn vòng vo với chú ấy “Cháu chỉ ở đây để xác nhận với chú thôi.”

 

Nghe cô nói vậy Hà bàn tử do dự một lát rồi nói “Quên đi, để chú nói thật cho cháu biết, bức tượng Phật bằng ngọc trắng đó đúng thật không phải do chú lấy được từ nơi khác, chính là lão Trần của Vạn Bảo trai đưa nó cho chú, ông ấy nói rằng chờ cháu đến thì chú sẽ lấy ra cho cháu xem, cũng nói rằng nếu cháu thích nó thì sẽ bán nó cho cháu với giá 500 nhân dân tệ. Chú biết Hứa nhị thiếu có ý gì, trước khi đưa tượng phật qua anh ta đã quan sát cháu một thời gian rồi.”

Loading...