Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 25
Cập nhật lúc: 2025-02-01 11:19:31
Lượt xem: 23
Dạo gần đây, cậu quan sát thấy mấy tên ăn mày ngoài đường kiếm được nhiều tiền hơn mình bán hàng xem bói. Mà đáng căm giận nhất là có một chuyện động trời xảy ra gần đây, khiến cả hội ăn mày tức điên.
Nghe đồn thành phố Tân Hải xuất hiện một tên ăn mày mới, không thuộc hội nhóm nào cả. Không ai biết gốc gác của hắn, nhưng dù không có "thế lực chống lưng", hắn lại là một đối thủ cực kỳ đáng gờm.
Lý do? Hắn không què, không mù, không dị tật. Ngược lại, hắn còn là một chàng trai 20 tuổi, trắng trẻo, đẹp trai. Điều càng khiến người ta phẫn nộ hơn, hắn không dùng chiêu ăn vạ, không giả bệnh, mà chỉ đặt trước mặt một tấm biển với sáu chữ to đùng: "Biết nấu cơm, cần bao nuôi."
Mấy chị gái, mấy bác gái đi ngang qua nhìn thấy, liền sẵn sàng móc tiền cho hắn!
Tên nhóc này chẳng khác nào phá hoại quy tắc bất thành văn của giới ăn mày, ngang nhiên cướp bát cơm của người khác. Không chỉ thế, hắn còn cực kỳ biết đánh nhau. Có lần, cả 18 tên ăn mày xúm vào đánh hội đồng mà vẫn không làm gì được hắn!
Thế là, hội trưởng hội ăn mày nổi cơn thịnh nộ, quyết tâm phải xử lý hắn. Nhưng đánh mãi không thắng, nên bọn họ đành nghĩ ra kế sách khác: Tuyển dụng! Nếu ai có thể đánh bại hắn, người đó sẽ được phong làm thủ lĩnh mới của hội ăn mày.
Không được làm thủ lĩnh nhóm ăn mày, nhưng lãnh đạo 18 người già trẻ lớn bé thì cũng đáng để thử sức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/25.html.]
La Xuy Tử tự tin vào tài nghệ của mình, hào hứng chủ động ứng cử, quyết tâm ngày mai xử lý tên "mặt trắng" kia một cách gọn gàng.
Cam Điềm vừa ăn mì vừa nghe hắn thao thao bất tuyệt. Ban đầu còn tức giận thay cho hắn, nhưng nghe một hồi lại thấy buồn cười đến mức chẳng buồn phản bác.
Mưa Bụi Tháng Ba
Cô liếc hắn một cái đầy khinh bỉ: "Cậu làm được sao? Đừng để người ta đánh cho tàn phế đấy."
La Xuy Tử hừ mũi, đầy tự tin: "Hừ, em là người từng trải, mưa gió cuộc đời nào mà chưa nếm qua? Chẳng lẽ lại không đánh lại một tên mặt trắng vắt mũi chưa sạch?"
Cam Điềm dừng đũa, nhìn hắn bằng ánh mắt thương cảm, nhẹ giọng chúc phúc: "Chúa phù hộ cậu."
Mặc dù chuyện này chẳng liên quan gì đến cô, nhưng hôm sau Cam Điềm vẫn lẽo đẽo theo hắn đến điểm hẹn. Dù sao đi chợ đồ cổ tìm bảo vật cũng là chuyện của duyên phận, còn an nguy của anh em tốt thì lại là chuyện không thể xem nhẹ.
Sau khi La Xuy Tử hội họp với nhóm ăn mày, tên cầm đầu nhìn thấy hắn mang theo một cô gái liền cau mày, giọng địa phương không rõ ở đâu vang lên đầy khó chịu: "Cậu không chuyên nghiệp quá rồi, sao lại dắt theo con gái?"