Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 263
Cập nhật lúc: 2025-02-19 19:21:34
Lượt xem: 12
Phong Cảnh Hàng thỉnh thoảng liếc nhìn về phía phòng bếp một cái nhìn Cam Điềm đang ăn cỏ băng và cười nói ở bên cạnh tiểu bát chỉ cảm thấy Cam Điềm và tiểu bát thoạt nhìn bằng tuổi nhau trẻ trung và tràn đầy sức sống trông như một đôi kim đồng ngọc nữ.
Ánh mắt của anh dừng lại trên người của hai người bọn họ, anh thầm hỏi một câu “Có phải mình già rồi không?”.
Không biết tại sao anh lại đột nhiên nói ra câu này La Suy Tử bị suy nghĩ bói toán chen ngang phản ứng một lúc anh ấy mới đột nhiên mở miệng nói “Phong tổng, nếu cậu già thì không phải tôi đã xuống mồ rồi hay sao, con gái của tôi đã 20 rồi.”
Nghe được lời nói này của La Suy Tử Phong Cảnh Hàng thu ánh mắt và suy nghĩ của mình lại nhìn về phía La Suy Tử hỏi cậu ta “Tiểu bát và mọi người có quan hệ như thế nào vậy?”
“Cậu ấy?” La Suy Tử liếc mắt về phía của tiểu bát và Cam Điềm suy nghĩ một chút rồi bắt đầu nói bậy bạ “Cậu ấy là một đứa trẻ mồ côi tính cách nhàm chán lại không hòa đồng, lúc trước cậu ấy ăn xin ở ngoài đường để kiếm sống còn tôi đi xem bói cho người ta có duyên gặp gỡ cậu ấy, tôi nhìn thấy cậu ấy đáng thương lại giỏi nấu ăn cho nên mang cậu ấy về nhà để cậu ấy làm bạn cùng với Điềm Điềm.”
nghe La Suy Tử nói xong Phong Cảnh Hàng chậm rãi nhìn lại hai người họ tiếp tục hỏi “Chú đem cậu ấy về nhà khi nào vậy?”.
Mưa Bụi Tháng Ba
La Suy Tử trả lời mà không hề nghĩ ngợi “Năm trước.”
Phong Cảnh Hàng khẽ nhíu mày “Trong thời gian ngắn như vậy mà có thể thân thiết với Điềm Điềm như vậy sao?”.
La Suy Tử nhận thức được câu chuyện của mình không tròn trịa vội vàng cười nói “Cậu và Điềm Điềm cũng không quen biết được bao lâu không phải vẫn rất hợp với nhau sao, tính cách của Điềm Điềm nhà tôi rất tốt được mọi người yêu thích, tiểu bác lại càng đặc biệt yêu thích con bé, nói chính xác là luôn đi theo phía sau con bé.”
Hàng lông mày hơi cau lại vẫn chưa giãn ra hoàn toàn, Phong Cảnh Hàng nhìn La Suy Tử do dự một lúc lâu cuối cùng vẫn quyết định hỏi “Cậu ấy đối với Điềm Điềm...?”
Anh không hỏi tiếp những câu phía sau, La Suy Tử liếc nhìn tiểu bát và Cam Điềm một cái lập tức hiểu được những lời này của Phong Cảnh Hàng là có ý gì vội vàng quay mặt lại giải thích “Phong tổng cậu đừng suy nghĩ nhiều, nhà tôi không coi tiểu bát là một chàng trai không phải đều gọi cậu ấy là bát muội hay sao, chúng tôi nuôi cậu ấy như một đứ con gái, cậu ấy trời sinh đã ngốc nghếch khờ khạo làm sao cậu ấy có thể có được những ý nghĩ không đứng đắn đó, nếu cậu ấy dám có ý đó thì tôi là người đầu tiên đập cho cậu ấy một trận.”
Nghe đến đây Phong Cảnh Hàng cúi đầu mỉm cười không hề cảm thấy nhẹ nhõm cũng không cảm thấy rối rắm, không nói đến tiểu bát anh lại đột nhiên nói với La Suy Tử “Chú Cam chú xem tình cảm cho cháu đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/263.html.]
Sau khi nói đến tài vận sự nghiệp nhiều như vậy anh vẫn cảm thấy không có hứng thú, ở trong mắt anh năng lực là thứ có thể xác định được bằng mắt.
La Suy Tử nhìn thấy anh có hứng thú muốn xem chuyện tình cảm lập tức xem lại cho anh một lần nữa, sau khi xem xong cậu ta lại cau mày.
Tuy rằng Phong Cảnh Hàng không tin những thứ hư vô mê tín này nhưng nhìn thấy biểu cảm của La Suy Tử anh vẫn không khỏi có chút lo lắng, nhìn thấy gương mặt của La Suy Tử không ngừng nhăn nhó anh hỏi “Không tốt sao?”.
La Suy Tử lại rít lên “Cũng không thể nói là không tốt, nhìn chung vẫn có thể nói là tốt kết thúc rất viên mãn nhưng quá có chút nhấp nhô không được thuận lợi như vậy, cũng giống như tu tiên vậy muốn phi thăng thì phải độ kiếp...”
Phong Cảnh Hàng không khỏi chăm chú lắng nghe thậm chí còn tin tưởng một chút “Muốn cháu độ kiếp cái gì cơ?”
Khi La Suy Tử Xem bói cho anh vẻ mặt của cậu ta rất nghiêm túc “Đây là thiên cơ không thể tiết lộ, nếu tôi biết tất cả những điều này thì chẳng phải tôi sẽ trở thành thần tiên sao?”.
Phong Cảnh Hàng còn muốn hỏi lại nhưng có một đĩa cá quyết sóc chiên xù đặt xuống trước mặt hai người.
Cam Điềm đặt để cá xuống xoay người dựa vào bàn ăn vỗ nhẹ vào bả vai của La Suy Tử “Cha lại nói vớ vẩn cái gì vậy?”.
La Suy Tử nghe thấy lời này thì không vui trừng mắt nói “Cha chính là người bói toán chuyên nghiệp.”
Cam Điềm trừng mắt nhìn cậu ta một cái “Cha xem phong thủy địa mạch thì con tin nhưng xem bói thì thôi bỏ đi, bưng thức ăn lên chuẩn bị ăn cơm.”
La Suy Tử buồn bực không nói gì đứng dậy đi theo cô bưng thức ăn lên, Phong Cảnh Hàng nhìn cặp cha con La Suy Tử và Cam Điềm đi vào phòng bếp ngẫm lại dáng vẻ nghiêm túc của La Suy Tử khi bói toán cho mình ban nảy đột nhiên cảm thấy bản thân của mình thật sự ngu ngốc.
Đại khái là gần mực thì đen, đã bị cô gái nhỏ Cam Điềm kia ảnh hưởng rồi, anh cảm thấy gần đây bản thân mình thật sự càng lúc càng không thể hiểu được.
Vừa cảm thấy như vậy thì anh lại không khỏi muốn bật cười không biết tại sao lại có cảm giác ngọt ngào như vậy cúi đầu cười một chút.