Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 273
Cập nhật lúc: 2025-02-19 12:24:30
Lượt xem: 3
Theo kế hoạch Cam Điềm ngủ đến khi tự thức dậy vào ngày hôm sau, khi cô dậy bên cạnh vẫn là chiếc giường nhăn nhúm, cô mở chăn ra xoa xoa mái tóc rối bù đi rửa mặt thay đồ rồi xuống tìm đồ ăn.
Vì dậy muộn chỉ còn hơn một giờ nữa là đến bữa trưa nên Cam Điềm không nhờ tiểu bát hay thím Chu nấu ăn cho mình, cô tự nướng hai lát bánh mì phết mứt lên, rót một cốc nước sôi coi như bữa sáng.
Mưa Bụi Tháng Ba
Ăn xong cô trực tiếp đến phòng của tiểu bát chơi điện thoại để chờ đợi đến khi bữa trưa nấu xong thì ăn luôn.
Ăn no nê thỏa mãn cô trở lại phòng nghỉ ngơi một lúc sau đó lôi vali nhỏ đã sắp xếp xong xuống lầu cùng với Tiểu bát và La Suy Tử cũng đã chuẩn bị xong hành lý ra ngoài.
La Suy Tử lái chiếc vip đen ra khỏi nhà để xe nhờ tiểu bát đem ba vali nhỏ lên xe, chờ tiểu bát và Cam Điềm lên xe rồi lái xe ra ngoài.
Tiểu bát ngồi ghế phụ, Cam Điềm ngồi phía sau, vừa lái xe xuống núi Cam Điềm đã nhận được tin nhắn từ Phong Cảnh Hàng hỏi cô đã khởi hành chưa, Cam Điềm dựa vào ghế thả lỏng cơ thể ‘Ừm, mới đi không lâu, anh không bận nữa à?’.
Phong Cảnh Hàng: ‘Ba phút nữa bắt đầu cuộc họp.’
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/273.html.]
Cam Điềm: ‘Vậy anh cứ đi làm việc đi em nghỉ ngơi một lát.’
Phong Cảnh Hàng: ‘Được, có việc gì nhớ tìm anh.’
Cam Điềm: ‘Ok’
Kết thúc cuộc trò chuyện với Phong Cảnh Hàng, không có những cuộc đối thoại ngọt ngào đến mức sâu răng giữa hai người yêu nhau, Cam Điềm không phải coi Phong Cảnh Hàng như một bà vợ nhỏ thì chính là một người anh em, mà bản thân Phong Cảnh Hàng cũng không phải là người thích những thứ ngọt ngào nên giữa hai người tự nhiên cũng không có tình trạng sến súa ngọt ngào.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Phong Cảnh Hàng Cam Điềm vuốt nhẹ màn hình điện thoại để thoát khỏi Wechat bắt đầu lên mạng tìm hiểu một số thông tin về cuộc đấu giá lần này.
Không cần xem thời gian và địa điểm, cuộc triển lãm bắt đầu từ ngày mai ở thành phố Thanh Châu, lái xe đến đó mất khoảng 5 giờ, tối nay có thể đến nơi ăn tối tắm rửa sau đó có thể nghỉ ngơi ngủ một giấc lấy lại trạng thái tốt ngày mai đi xem triển lãm chọn mua hàng hóa.
Cam Điềm tham gia đấu giá thường là để mua đồ, hơn nữa còn không phải với tâm trạng của một người sưu tầm không quan tâm đến giá cả miễn là thích, cô mang tâm thái kinh doanh chỉ mua những thứ giá cả có lợi và có không gian tăng giá, đối với những thứ không có không gian tăng giá nếu như không lỗ đôi khi cô cũng sẽ mua nhưng nếu là những thứ sẽ lỗ tiền dù thích cũng không mua.
Tất nhiên cô hầu như cũng không bán đồ của mình qua nhà đấu giá, một là phải trả nhiều loại phí không đáng bán ra không bằng việc tự mình tìm người mua phù hợp lại còn phải trả không ít tiền cho nhà đấu giá, hai là đồ đạc không phải cứ đưa đi đấu giá là có thể bán được nếu không ai mua thì cũng chỉ là trả tiền cho nhà đấu giá mà thôi Cam Điềm không làm những việc kinh doanh thụ động lỗ vốn chỉ làm những việc kinh doanh đáng tin cậy chắc chắn lãi.