Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 274
Cập nhật lúc: 2025-02-19 19:24:50
Lượt xem: 3
Cô ngồi ở phía sau xe dùng điện thoại tìm hiểu về cuộc đấu giá lớn lần này ở thành phố Thanh Châu, nhìn điện thoại đến mức buồn ngủ cô liền nằm xuống ghế sau nghỉ ngơi.
Nửa ngủ nửa tỉnh, ngủ một hồi tỉnh một hồi, giữa hai lần cô đi đến khu vực dịch vụ để sử dụng nhà vệ sinh và mua một ít đồ ăn.
Khoảng 6 giờ tối ba người đến khách sạn đã đặt trước làm thủ tục nhận phòng bằng chứng minh nhân dân, sau khi bỏ hành lý xuống cả ba cùng nhau đi ăn tối.
Ba người không ăn ở nhà hàng lớn mà chọn một quán ăn nhỏ bên đường để ăn tạm, sau khi ăn xong họ trở lại khách sạn.
Do đã đi đường cả nửa ngày cả ba đều không còn tinh thần để làm gì khác nên mỗi người về phòng tắm rửa xem ti một lúc rồi đi ngủ.
Ngày hôm sau ba người dậy đúng giờ vệ sinh cá nhân thay quần áo, Cam Điềm mang theo túi xách cùng tiểu bát và La Suy Tử đến nhà hàng của khách sạn để ăn.
Bữa sáng tự chọn, bánh quẩy trứng, cơm chiên, bánh mì, cháo thanh đạm, bánh ngọt, ai ăn gì thì lấy nấy ăn xong họ để đĩa xuống ra về.
Trong nhà hàng có nhạc jazz tạo ra tâm trạng tốt cho cả ngày, La Suy Tử hát một giai điệu không rõ tên, cầm chìa khóa đi mở xe.
Xe lái đến cổng lớn của khách sạn để đón Cam Điềm và tiểu bát sau đó họ sử dụng hệ thống định vị để đến nơi tổ chức cuộc triển lãm trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/274.html.]
Cuộc đấu giá xem trước, các hiện vật sẽ được trưng bày, chỉ khi xem kỹ họ mới quyết định có nên tham gia đấu giá hay không.
Buổi triển lãm trước cuộc đấu giá này là công khai nên có khá nhiều người đến xem, những người không có ý định tham gia đấu giá đến xem cũng giống như đi tham quan bảo tàng tìm hiểu về những vật dụng mà tổ tiên đã sử dụng, xem một cuộc triển lãm cũng coi như là trải nghiệm một lần văn hóa cổ đại.
Khác với những người khác Cam Điềm quan tâm đến giá trị sưu tầm và không gian tăng giá của các hiện vật, cô cùng với Tiểu bát và La Suy Tử vào phòng trưng bày nghiên cứu mỗi món đồ từ nhiều góc độ, khi cần thiết thì lấy kính lúp ra để xem xét kỹ lưỡng từng chi tiết, dù có lớp kính che chắn nhưng cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
La Suy Tử không phải là người chăm chỉ, đi cùng La Suy Tử đến hai nơi thì không muốn theo nữa muốn tự mình đi chỗ khác, Cam Điềm không ngăn cản cậu ấy dù sao tiểu bát cũng sẽ theo.
Cô để La Suy Tử tự do, trước khi đi cô nhấn mạnh với cậu ấy “Cậu cẩn thận một chút đừng va chạm hay làm hỏng thứ gì, tất cả đều phải đền đấy.”
La Suy Tử đáp lại một tiếng “Chị đại yên tâm, có việc sẽ liên lạc qua điện thoại.”
Mưa Bụi Tháng Ba
La Suy Tử chỉ hứng thú xem các hiện vật đến mức đó, Cam Điềm thì yêu thích đồ cổ còn cậu ấy chỉ yêu tiền, sau khi xem xét các hiện vật trong phòng trưng bày nghĩ rằng dù sao cũng không cần cậu ấy đấu giá mua đồ liền lái xe đi nơi khác.
Trước khi đi cậu ấy đã gửi tin nhắn cho Cam Điềm, Cam Điềm cũng không muốn quản lý cậu ấy.