Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 292
Cập nhật lúc: 2025-02-19 21:01:24
Lượt xem: 4
Đến phòng ăn nhìn thấy bàn đầy ắp thức ăn nóng hổi bốn người rửa tay ngồi xuống ăn cơm. Không khí không khác gì trước khi đi công tác, tất nhiên người nói chuyện nhiều nhất trên bàn ăn vẫn là La Suy Tử cậu ta kể về chuyện tham gia đấu giá ở nơi khác trong mấy ngày qua, không biết cậu ta cố ý hay không nhớ dù sao cũng không nhắc đến Hứa Trí hay hoàn toàn bỏ qua người này. Cam Điềm cũng đã quên mất chuyện của Hứa Trí không ai nhắc đến người này trước mặt Phong Cảnh Hàng để tránh làm anh không vui.
Khi ăn tối bầu không khí rất hài hòa La Suy Tử nhất quyết muốn hỏi Phong Cảnh Hàng có chơi mạt chược không, không cho Cam Điềm và Phong
Mưa Bụi Tháng Ba
Cảnh Hàng có nhiều thời gian riêng tư cuối cùng kéo Cam Điềm Phong Cảnh Hàng và tiểu bát ngồi xuống chơi mạt chược.
Mấy lần tiểu bát ra hiệu bằng ánh mắt cho cậu ta nhưng cậu ta không hiểu còn nói một cách công bằng với Tiểu bát "Chúng ta chơi bài phải dựa vào kỹ năng thực sự đừng có dở mánh khóe, nhất là tiểu bát cậu đấy.”
Tiểu bát:...
Ông già này thật sự nghĩ rằng một người ngoan ngoãn như cậu ấy sẽ gian lận trong trò chơi sao?
Cam Điềm không quan tâm, cô vui vẻ chơi cùng ba người. Khi chơi cô chỉ cần vui vẻ mọi thứ khác không quan trọng, tất nhiên để vui vẻ cô cần may mắn và thắng nhiều nếu không thắng mà thua liên tục chẳng mấy chốc cô sẽ trở nên cáu kỉnh.
Tiếng mạt chược va chạm vang lên trong biệt thự suốt một đêm trong tiếng động đó cuộc sống của bốn người trở lại quỹ đạo bình thường, hàng ngày đến cửa hàng có khách thì tiếp khách không có khách thì uống trà ăn hướng dương c.h.é.m gió, chơi điện thoại hoặc kiên nhẫn lau chùi những bảo bối trên kệ đĩa hoặc vừa đọc sách vừa nghịch chuỗi hạt óc chó.
Những người thích sưu tầm thường cũng thích chơi với thứ gì đó trong tay, chơi xong giá trị của chuỗi hạt óc chó tăng lên cũng mang lại cảm giác thỏa mãn khác biệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/292.html.]
Cam Điềm chỉ cần có việc làm là không cảm thấy chán còn tiểu bát dù không làm gì cũng không chán, đôi khi Cam Điềm nghĩ cậu ấy phù hợp với việc tu luyện ngồi xếp bằng thiền định chắc chẳng ai thắng nổi cậu ấy. Còn La Suy Tử thì thô lỗ lại hay la hét thường không thể ngồi yên cậu ta thường tìm cớ để lái xe đi chơi, lý do của cậu ta thường chỉ có một, đi xem phong thủy cho người khác. Ban đầu Cam Điềm tưởng cậu ta nói đùa nhưng sau đó phát hiện mỗi lần cậu ta đều kiếm được tiền, có vẻ là thật nên cô cũng không quản cậu ta nữa.
Nửa tháng cứ thế trôi qua trong cái nóng oi bức của mùa hè bao trùm lên cả thành phố cô lập như một hòn đảo.
Trong suốt thời gian này bà Phong không hề ghé biệt thự của Phong Cảnh Hàng cũng không đến cửa hàng của Cam Điềm, là một người phụ nữ đã trải qua nhiều sự kiện lớn bà biết cách kiềm chế không dễ dàng tự hạ thấp mình để tìm gặp một người mà bà không coi trọng còn sắp trở thành con dâu như Cam Điềm. Không có sự xuất hiện của bà Phong Cam Điềm cảm thấy thoải mái hơn, cô không phải là người thích bị rắc rối đeo bám, nếu rắc rối không tự tìm đến cô cũng không lo lắng lại càng không tự đi tìm rắc rối, cô tập trung vào công việc của mình không lãng phí thời gian và công sức vào những việc vô nghĩa.
Ngày trước khi diễn ra hội nghị trao đổi về đá quý lão chuyên gia Tần đã gửi tin nhắn nhắc nhở cô 'Ngày mai sẽ diễn ra hội nghị trao đổi đừng quên đến nhé nhóc Điềm Điềm.’
Việc này còn quan trọng hơn lo lắng bà Phong sẽ làm khó dễ cô, Cam Điềm luôn để nó trong lòng hàng ngày đều đọc sách để chuẩn bị cho hội nghị hy vọng mình không trở thành một đứa ngốc nghếch trong hội trường do thiếu kinh nghiệm thực tế. Trong lĩnh vực này cô chỉ có thể chuẩn bị kỹ càng hơn.
Đến ngày trước hội nghị Cam Điềm lo lắng đến một vấn đề, cô để mái tóc dài mặc áo phông trắng đơn giản và quần jeans quay một vòng trước mặt tiểu bát hỏi có phải trông tôi thiếu khí chất không?
Tiểu bát nhìn cô lắc đầu "Trông chị giống sinh viên đại học nhưng vẫn có khí chất, chỉ là trông trẻ hơn tuổi nếu buộc tóc mặc đồng phục học sinh có lẽ sẽ giống học sinh cấp ba.”
Cam Điềm giơ tay vuốt tóc "Có lẽ tôi nên cắt tóc như vậy có lẽ trông sẽ chững chạc hơn.”
Tiểu bát mím môi "Mái tóc đẹp như vậy chỉ có nỡ cắt không?”
Cam Điềm nhìn vào mắt tiểu bát một lúc, không nỡ. Cô vốn không phải là người quá quan tâm đến ngoại hình và cách ăn mặc, có gu thẩm mỹ của trai thẳng, thích phong cách ăn mặc giản dị sạch sẽ. Lúc ở trong thân xác của mình cô chủ yếu chú trọng đến ăn mặc thoải mái nhưng từ khi cô nhập vào thân xác của Cam Điềm Điềm Clcô rất thích mái tóc dài này, bởi vì tóc có chất lượng tốt không cần phải chăm sóc quá nhiều nên cô cũng không nghĩ đến việc cắt tóc bây giờ nói đến việc cắt tóc cũng thấy tiếc. Nếu tìm được một người vợ có mái tóc dài như vậy bản thân cô cũng không nỡ để vợ của mình cắt tóc.