Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 338
Cập nhật lúc: 2025-02-19 22:25:48
Lượt xem: 1
Sau khi La Suy Tử ra ngoài khoảng nửa giờ cậu ta mang về rất nhiều món ăn từ nhà hàng, bày biện gần như kín bàn, còn mang theo một chai Mao đài.
Mưa Bụi Tháng Ba
Sau khi xếp đồ ăn và bày những chiếc cốc sứ trắng nhỏ ra trước mặt mỗi người một chiếc rót đầy rượu vào, cậu ta nói với Tiểu bát và Cam Điềm “Tôi nghĩ Phong tổng cuối cùng cũng đã suy nghĩ thông suốt, đây là chuyện tốt, muốn uống thì cứ uống tối nay chúng ta tìm người lái xe thay.”
Tiểu bát và Cam Điềm đều không nói gì, Cam Điềm hành động thực tế, hợp tác với La Suy Tử cầm cốc rượu trước mặt mình lên uống một hơi cạn một cốc nhỏ sau đó cầm đũa ăn nuốt thức ăn để giảm bớt vị cay trong cổ họng mới mở miệng nói "Đừng nói về chuyện tệ hại đó nữa, ăn uống nói chuyện về những chuyện khác đi.”
La Suy Tử ngồi xuống rót đầy rượu vào ly của cô sau đó cùng tiểu bát chạm ly nhưng lại thêm một câu "Gặp phải loại mẹ như thế Phong tổng cũng chỉ có thể tự nhận xui xẻo, hoặc là thỏa hiệp, hoặc cứ cứng nhắc mãi thật sự mệt mỏi. Nếu chị đại xuyên không thành Tống Băng Vũ thì chẳng có chuyện rắc rối này nữa.”
Cam Điềm và tiểu bát đều biết trong nguyên tác nữ chính Tống Băng Vũ và bà Phong không có mâu thuẫn không thể hòa giải như vậy, không cần cậu ta nhắc lại Cam Điềm lại uống một ngụm rượu giọng điệu thản nhiên “Còn nói về chuyện này nữa cút ra ngoài được rồi.”
La Suy Tử ngừng nói, cầm lên chai rượu rót thêm "Uống đi, uống đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/338.html.]
Cơ thể Cam Điềm vị có độc dược nên không quá nhạy cảm với rượu, uống nhiều hay ít đều không quan trọng. Uống xong đầu óc hơi mơ hồ nhưng cô không ngồi lâu, để tiểu Bát và La Suy Tử ở dưới dọn dẹp hậu quả mình leo lên lầu nằm trên giường nghỉ ngơi.
Điện thoại cầm trong tay, nửa má chôn trong gối, nửa má đỏ ửng. Cô ở lại tham gia chợ đêm không phải vì kiếm tiền kinh doanh, Bát Cam đường của cô không thiếu chút khách hàng đó, cụ thể vì sao cô cũng không rõ, chỉ là không muốn về, không muốn nhìn thấy Phong Cảnh Hàng, càng không muốn lại ngủ chung giường với anh. Bây giờ nhìn anh như một kẻ ngốc, cô cũng không muốn lại làm chuyện ấy, sinh con với anh. Nghĩ đến việc để độc dược hành hạ mình c.h.ế.t đi cho xong, phiền phức quá.
Vì lòng có chuyện Cam Điềm uống chút trượu nằm trên giường cũng không ngủ được, không có tâm trạng chơi điện thoại. Không biết đã nằm đó bao lâu, điện thoại trong tay rung lên, tiếng chuông là bản nhạc đàn hát giai điệu mềm mại và đẹp đẽ, dư âm kéo dài. Nhìn điện thoại màn hình hiển thị cuộc gọi từ Phong Cảnh Hàng Cam Điềm không nghe trực tiếp, dùng gối đậy màn hình điện thoại lại. Tiếng chuông vang đến khi kết thúc, không đầy hai giây sau cùng một giai điệu lại vang lên. Khi Phong Cảnh Hàng gọi lần thứ ba Cam Điềm ngồi dậy trượt ngón tay trên màn hình điện thoại đưa lên tai “Ừm, có chuyện gì vậy?”.
“Sao không về nhà?”. Giọng của Phong Cảnh Hàng vang lên từ điện thoại truyền vào tai Cam Điềm, anh nghĩ cô có việc tối nay nên sẽ về muộn nhưng không ngờ đợi đến gần 9:30 phút tối Cam Điềm vẫn chưa về.
Cam Điềm động đậy đầu một chút, thay đổi hướng mặt, dùng tay kia vuốt tóc rơi trên mặt "À, hôm nay phố Ngọc sở mở chợ đêm, em ở lại cửa hàng bận rộn một chút xong việc sẽ về.”
“Vậy anh đến đó tìm em.” Phong Cảnh Hàng không hỏi cô bận đến mấy giờ, khi nào về, dường như từ hai cuộc gọi nhỡ anh cảm nhận được cô không muốn về, mà phản ứng tiếp theo của Cam Điềm cũng xác nhận cảm giác của anh. Cô nói với anh "Không cần đâu, anh ở nhà nghỉ ngơi đi, sớm đi ngủ nhé.”