Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 340
Cập nhật lúc: 2025-02-19 22:26:17
Lượt xem: 3
Họ cứ thế đi bên cạnh nhau nói chuyện lơ đãng, dường như cũng giống như mọi khi. Đi được một lúc Cam Điềm muốn đi vệ sinh hai người liền tìm đến nhà vệ sinh gần đó. Nhà vệ sinh gần đó không quá gần, được xây dựng ở nơi kín đáo, lượng người ra vào không nhiều nhưng kiến trúc lại rất cổ điển, Cam Điềm giải quyết xong nhu cầu sinh lý đứng trước gương rửa tay, sau khi rửa xong thì phơi khô tay dưới máy sấy chỉnh lại tóc và bước ra.
Bước xuống vài bậc thang ở cửa, cô quay đầu tìm Phong Cảnh Hàng đang đợi cô bên ngoài. Bên cạnh nhà vệ sinh trồng rất nhiều cây tre, lá cây xào xạc trong gió, trong bóng đêm được đèn đường làm loãng đi. Cam Điềm bước xuống cầu thang vài bước thấy Phong Cảnh Hàng đứng không xa liền đi về phía anh. Đi đến trước mặt anh Cam Điềm và Phong Cảnh Hàng dự định quay trợ ở lại cửa hàng nhưng vừa mới đi được vài bước thì đối diện họ là năm sáu gã đàn ông to lớn chặn đường họ lại, những người đàn ông này trông hung dữ, tay còn cầm theo gậy sắt.
Không biết chuyện gì xảy ra Cam Điềm và Phong Cảnh Hàng không kịp phản ứng, mấy gã đàn ông này liếc nhau một cái vung gậy sắt lên mà không nói nửa lời, hành động mập mờ không rõ ràng.
Nhìn thấy kẻ đến không lành Cam Điềm phản ứng nhanh chóng đá bay hai người, cánh tay Phong Cảnh Hàng chịu đựng vài cú đánh trông rất đau, sự việc xảy ra quá nhanh và bất ngờ không cho Cam Điềm và Phong Cảnh Hàng cơ hội hỏi hay suy nghĩ nhiều. Cả hai không biết chuyện gì đang xảy ra, xem ra họ bị tấn công trực tiếp, mà kẻ tấn công đã chuẩn bị trước khi tới nhưng không rõ lý do, cả hai không hề có thù oán riêng với ai hẳn không phải là đến trả thù cá nhân.
Cam Điềm không đủ sức cố gắng chống trả được vài phút những cú đánh hướng về phía cô đều bị Phong Cảnh Hàng chặn lại, sau vài phút Cam Điềm kiệt sức, cánh tay và chân không còn sức lực Phong Cảnh Hàng liền ôm chặt cô vào lòng không để cô bị gậy sắt đánh trúng. Dù vậy vai Cam Điềm vẫn bị trúng một cú đau đến mức gần như tan nát. Khi cô đau đớn đến mức không thể thở, cơ thể lung lay, ánh mắt cô vô tình nhìn thấy một cây gậy sắc đang hướng về phía đầu Phong Cảnh Hàng, cô liền đẩy mạnh anh ra giúp anh tránh được cú đánh đó, nếu trúng vào đầu đó sẽ là một cú đánh c.h.ế.t người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/340.html.]
Mưa Bụi Tháng Ba
Cam Điềm không lạ gì chuyện đánh nhau, nếu không phải vì cơ thể yếu đuối cô cũng không bị chật vật như vậy. Cô và Phong Cảnh Hàng không thể đối phó với năm sáu gã đàn ông to lớn cầm vũ khí, chính cô khi đã mất hết sức lực cũng trở thành gánh nặng cho Phong Cảnh Hàng nhưng người đã quen với sóng gió như cô không coi mình là gánh nặng, sau khi đẩy Phong Cảnh Hàng ra một bên cô vẫn tiếp tục hành động một cách điêu luyện và liền mạch, không chút do dự quyết tâm nằm lên người anh để chắn hết những cú đánh bằng gậy sắt. Những cú đánh dày đặc và mạnh mẽ của gậy sắt rơi xuống trong chớp mắt làm ý thức của cô trở nên mơ hồ, từ giây phút đó bên tai là tiếng thở gấp gáp và nặng nề, cô cảm thấy yếu đuối và mệt mỏi không cảm nhận được gì khác ngoài mùi tanh của m.á.u trong miệng và đầu óc cô chỉ cảm thấy mọi thứ xung quanh nhạt nhòa thành màu xám đen không còn ánh sáng nào. Máu cũng mất đi màu sắc trở thành màu đen, cô nhổ ra một ngụm m.á.u lớn, cổ mềm nhũn nằm gục trên vai Phong Cảnh Hàng giống như chỉ bị muỗi cắn, nhẹ nhàng rên rỉ một tiếng "Đau.”
Lúc 11:30 tối bà Phong và ông Phong kết thúc một ngày nghỉ ngơi đang chìm trong giấc ngủ nông, trong góc phòng một chiếc đèn ngủ nhỏ tỏa ra ánh sáng yếu ớt phủ lên góc tường một màu ấm nhẹ nhàng, đây là thói quen của bà Phong đã ngủ như vậy suốt nửa đời người luôn phải để lại một chiếc đèn nhỏ rất yên tĩnh. Ông Phong lật mình một cái kéo chăn góc giường, sau tiếng lật mình chiếc điện thoại đặt trên bàn đầu giường bất ngờ reo lên, màn hình sáng lên một vùng ánh sáng nhỏ. Tiếng chuông trong căn phòng yên tĩnh trở nên đặc biệt chói tai đánh thức bà Phong vừa mới ngủ, bà ấy nhíu mày đẩy nhẹ ông Phong bên cạnh “Nghe điện thoại đi.”
Bị đánh thức ông Phong hơi cáu kỉnh vươn tay bật đèn phòng, cầm điện thoại nhìn là số lạ không biết ai gọi vào giữa đêm, ông ấy vuốt màn hình đưa lên tai, giọng có chút không kiên nhẫn "Alo, ai đó?”.
Có điều sự không kiên nhẫn không kéo dài lâu, sau khi nghe nội dung điện thoại sắc mặt ông ấy từ từ thay đổi từ hơi mất kiên nhẫn đến cuối cùng nhíu mày, trán đầy nặng nề.
Tin sét đánh giữa trời quang, tin dữ kinh thiên động địa có lẽ cũng không hơn lần này. Sau khi não trống rỗng một lúc ông Phong nghe người bên kia điện thoại hỏi "Ông Phong, ông đang nghe đấy chứ?”.