Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 364

Cập nhật lúc: 2025-02-19 22:34:54
Lượt xem: 1

Dược Hoàn Tử không nói gì tựa vào tường không dám nhìn Phong Cảnh Hàng, thấy rất sợ hãi. Đây cũng là lần đầu tiên Phong Cảnh Hàng gặp một người có mối quan hệ như vậy với mình, anh không biết phải làm gì, không tiến lên ôm lấy cậu bé mà nhìn Cam Điềm hỏi "Không phải thằng bé nên gọi là ba sao?”. Anh cảm thấy là khi tự gọi mình là ba cảm giác như bỗng nhiên trở thành cha, không hề có quá trình, hoàn toàn không kịp phản ứng. Cam Điềm nghĩ rằng dù sao đó cũng là con ruột của anh không thể ngăn cản họ nhận nhau là cha con nên nói "Tùy thằng bé thôi, nếu nó thích gọi là ba thì cứ để nó gọi là ba.”

 

Mưa Bụi Tháng Ba

Phong Cảnh Hàng:....

 

"Có phải hơi quá tùy tiện rồi không?”.

 

Cam Điềm không quan tâm đến những điều này ngồi dậy khỏi giường nhìn về phía Dược Hoàn Tử "Đây là ba ruột của con, gọi là ba đi.”

 

Dược Hoàn Tử lắc đầu, giọng nói non nớt, cách phát âm chưa chính xác nói nhanh "Nói dối, mẹ bảo con sinh ra từ hòn đá mẹ nhặt được mà, con không có ba.”

 

Phong Cảnh Hàng không hiểu lắm những gì cậu bé nói đằng trước chỉ nghe được con không có ba liền quay đầu nhìn Cam Điềm "Nó nói gì vậy?”.

 

Cam Điềm giơ tay gãi trán bắt đầu bịa chuyện "Nó nói mình từ hòn đá nhảy ra không có ba.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/364.html.]

 

Phong Cảnh Hàng:...

 

Dược Hoàn Tử không gọi Phong Cảnh Hàng cũng không ép buộc, anh hỏi Cam Điềm "Anh có thể ôm thằng bé không?”.

 

Cam Điềm gật đầu "Cứ ôm đi.”

 

Phong Cảnh Hàng đứng dậy khỏi giường bước về phía Dược Hoàn Tử, anh hoàn toàn không có kinh nghiệm đối mặt với trẻ con như thế nào, không biết phải làm gì, kết quả là Dược Hoàn Tử cũng không hề nể mặt anh, thấy anh bước về phía mình cậu bé nhăn mặt oa một tiếng bắt đầu khóc như mưa rào sau đó quay đầu chạy ra cửa vừa chạy vừa hét lớn "Dì bát, dì bát.”

 

Phong Cảnh Hàng quay đầu lại nhìn Cam Điềm, cả hai im lặng nhìn nhau. Dược Hoàn Tử khóc thút tha thút thít chạy như điên ra ngoài, chạy vội tới trước mặt tiểu bát lao đầu vào n.g.ự.c cậu ấy. Tiểu bát quen thuộc khom người ôm lấy lấy cậu bé vào lòng, vừa tìm khăn giấy vừa hỏi cậu bé "Sao thế, làm phiền mẹ ngủ mẹ lại hung dữ với cháu sao?”.

 

Sau khi Dược Hoàn Tử được tiểu bát ôm vào trong lòng liền nín khóc biểu diễn một màn biến sắc mặt nói với Tiểu bát “Mẹ không hề hung dữ.”

 

Tiểu bát nghĩ ngợi nhớ tới đêm qua Dược Hoàn Tử bị Phong Cảnh Hàng dọa khóc nghĩ thầm hiện tại cậu bé nhất định rất sợ anh. Cậu ấy cũng không biết tình hình hiện tại của gia đình ba người họ ra sao nên cũng không nói nhiều với Dược Hoàn Tử chuyện của cha cậu bé, sau khi giúp Dược Hoàn Tử lau sạch nước mắt tiểu bát ném khăn giấy vào thùng rác thấm thì nói với Dược Hoàn Tử “Lúc nãy cháu lại quên rồi sao Hoàn Tử, không được gọi là dì bát có biết không, phải gọi là cậu, ông ngoại và mẹ cháu đều là hai người không đứng đắn, không dạy cho cháu thứ tốt gì, cháu không thể để cho bọn họ dạy hư có biết chưa?”.

Loading...