Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 368

Cập nhật lúc: 2025-02-19 22:36:08
Lượt xem: 8

Ngày hôm nay sau 3 năm mới tìm thấy cô, có lẽ dù có gặp phải chuyện gì thì anh cũng sẽ không bao giờ d.a.o động để rồi buông tay. Nhẹ hít một hơi, cô thu ánh mắt lại rồi ngồi xuống "Vậy thì tùy anh.”

 

Lý Hưng Kỳ tới đưa vali ngồi xuống uống một chén trà xong liền đi luôn, Dược Hoàn Tử nằm trong vòng tay Phong Cảnh Hàng được anh ôm hồi lâu, lúc ăn cơm trưa đã nguyện ý nằm trong lòng anh cọ cọ, thái độ thay đổi quá nhanh như tháng sáu nắng gắt trời đổ mưa to khiến người ta không phản ứng kịp.

 

Sau khi ăn uống xong họ đi ra sân bay, có hai chiếc xe tiểu bát và La Suy Tử ngồi một chiếc Cam Điềm Phong Cảnh Hàng và Dược Hoàn Tử ngồi một chiếc. Chiếc xe mà bọn Cam Điềm lái trong lúc đi công tác là thuê ở thành phố Tân An tối qua họ đã trả xe, chiếc xe họ đang ngồi đương nhiên là do Phong Cảnh Hàng sắp xếp. Hai chiếc xe một trước một sau đi tới sân bay, trong vòng một đêm cùng nửa ngày ngắn ngủi Phong Cảnh Hàng Cam Điềm và Dược Hoàn Tử nghiễm nhiên đã trở thành một gia đình hạnh phúc.

 

Đi được nửa đường Cam Điềm nhìn Phong Cảnh Hàng đột nhiên nói với anh một câu "Rất xin lỗi.”

 

Phong Cảnh Hàng cười nhẹ nhìn vào đôi mắt cô "Bồi thường cho anh đi.”

 

Dược Hoàn Tử không biết nghe hiểu thành cái gì nói với theo Phong Cảnh Hàng nhìn Cam Điềm nói "Con cũng muốn.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/368.html.]

Nhìn Dược Hoàn Tử hùa theo Cam Điềm vô thức nhìn cậu bé rồi trêu chọc "Đại ca à, con chuyện gì vậy Con cũng muốn cái gì?”

 

"Con cũng muốn…” Dược Hoàn Tử vừa nghĩ vừa cố gắng nói “bổ… bổ…bổ…bộ thiền (bắt ve).

 

Mưa Bụi Tháng Ba

Dược Hoàn Tử còn nhỏ tuổi trong đầu ngoài chơi không có gì phức tạp khác, khi có trò chơi cậu bé hăng say cả ngày không biết mệt, còn khi không có gì chơi ngồi trên xe hay máy bay cậu lắc lư rồi cũng chìm vào giấc ngủ. Sau khi máy bay hạ cánh Dược Hoàn Tử tỉnh dậy trong trạng thái mơ màng được Phong Cảnh Hàng ôm trong lòng đi bộ mở to mắt, cậu bé nhìn chằm chằm vào mặt Phong Cảnh Hàng sau một lúc thì vươn tay sờ vào mặt anh đột nhiên gọi bên tai anh “Ba ơi.”

 

Phong Cảnh Hàng khá ngạc nhiên, trước đó Dược Hoàn Tử chưa bao giờ gọi anh là ba một cách nghiêm túc, bây giờ không chỉ gọi mà còn sờ mặt anh nữa. Anh quay đầu nhìn Dược Hoàn Tử cảm thấy lòng tràn đầy ấm áp đáp lại “Ừm.”

 

Dược Hoàn Tử rút tay về sau khi sờ mặt anh "Ba thật đẹp trai.” Từ đẹp trai dù phát âm không rõ ràng lắm nghe giống như sự kết hợp giữa sư và đẹp trai nhưng vẫn dễ hiểu, Phong Cảnh Hàng mỉm cười cảm thấy cậu con trai này chắc chắn là m.á.u mủ của mình tiếp lời cậu "Thật à? Vậy thì con cũng đẹp trai như ba”.

 

Ba người đứng bên cạnh nhìn hai cha con tương tác, La Suy Tử lập tức trợn mắt, tiểu bát im lặng cúi đầu, Cam Điềm kéo ngón tay mập mạp của Dược Hoàn Tử “Đại Ca, chúng ta có thể giữ chút nguyên tắc không?”. Buổi sáng vì nhìn thấy Phong Cảnh Hàng mà khóc đến đáng thương tối đến lại ba ơi ba thật đẹp trai là sao.

 

Dược Hoàn Tử luôn có vẻ không nghe hiểu toàn bộ những gì người lớn nói, nhìn Cam Điềm nói "Mẹ thật xinh đẹp.” Cam Điềm cười vui vẻ tự hào vuốt tóc mình đáp lại “Hoàn tử thật ngoan.” Còn La Suy Tử đi bên cạnh mắt trợn tròn như sắp lên tới trời, ba năm trước phải chịu đựng cảnh hai người họ công khai âu yếm không ngừng hôn hít và ôm ấp ba năm sau bất ngờ gặp lại giờ lại phải chứng kiến cảnh tình cảm của cả gia đình họ sao? Hãy trực tiếp hơn đi, hãy đầu độc c.h.ế.t cậu ta luôn đi.

Loading...