Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 375

Cập nhật lúc: 2025-02-19 22:43:08
Lượt xem: 1

Cửa văn phòng được mở từ bên ngoài, một cô gái để mái tóc dài đến vai uốn xoăn xuất hiện trước mắt. Cô gái này là trợ lý được Cam Điềm thuê, cô ấy bước vào đóng cửa, theo thói quen nói với Cam Điềm "Sếp có người tìm cô, tôi đã sắp xếp chỗ cho bà ấy ở phòng khách tên là An Như, cô có biết không, có gặp không?”.

 

Cam Điềm không thích thích được gọi là Cam tổng nên mọi người trong công ty thường gọi cô là sếp hoặc Điềm tổng. Vì thường xuyên được La Suy Tử và tiểu bát gọi là sếp Cam Điềm cảm thấy quen thuộc hơn với cách xưng hô này cũng bảo trợ lý gọi mình như vậy.

 

Sau khi nghe trợ lý nói xong cô lục lại trong đầu cảm thấy cái tên An Như rất xa lạ liền lắc đầu "Không biết, bà ấy từ đâu đến, có việc gì với tôi à?”.

Mưa Bụi Tháng Ba

 

Trợ lý trả lời "Bà ấy không nói từ đâu đến nhưng bảo rằng cô biết, bà ấy có vẻ rất gấp gáp muốn gặp.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/375.html.]

Cam Điềm suy nghĩ một chút không biết đó là vấn đề kinh doanh hay chuyện gì khác nên không từ chối cuộc gặp, đứng dậy đi theo trợ lý đi xem thử. Rời văn phòng đi qua khu vực làm việc bên ngoài tiến đến phòng khách, vừa bước vào cửa đã nhìn thấy người ngồi trên chiếc ghế gỗ màu nâu Cam Điềm lập tức sững sờ. Đó quả thực là người cô biết, chỉ cần liếc qua là không cần phải tìm kiếm trong ký ức, dù gặp không nhiều lần nhưng ấn tượng vô cùng sâu đậm, không phải ai khác chính là bà Phong, người từng không coi trọng cô.

 

Khi bà Phong nhìn thấy Cam Điềm vẻ mặt cũng đầy kinh ngạc và hơi ngơ ngác, từ từ đứng dậy. Bà ấy từ thành phố Bình An bay đến tìm Cam Điềm đương nhiên biết rằng Cam Điềm vẫn còn sống nhưng khi thấy cô xuất hiện trước mặt mình trông không khác gì ba năm trước bà ấy vẫn không kìm nén được sự kinh ngạc. Lúc đó mọi người đều nghĩ cô đã c.h.ế.t ai ngờ cô vẫn sống, như trong một giấc mơ. Cam Điềm sững sờ một lúc rồi nhanh chóng kiểm soát lại cảm xúc mỉm cười lịch sự với bà Phong "Chào bà, đã lâu không gặp.”

 

Cô không biết bà Phong đột nhiên chạy đến tìm cô để làm gì nhưng chuyện như thế này bà Phong không phải chưa từng làm nên cũng không có gì quá bất ngờ, cô biến mất ba năm không quay lại tìm Phong Cảnh Hàng lý do chính là anh đã đề xuất chia tay lý do phụ là sự tồn tại của bà Phong, cô không thích mắc kẹt. Trong ba năm qua cô nghĩ rằng ngày đó Phong Cảnh Hàng vì sự phản đối của bà Phong mà giao động và nhượng bộ, anh bị kẹt giữa cô và bà Phong rất khổ sở. Bà Phong lại thực sự khó xử lý, cô không muốn lại tự tìm rắc rối đương nhiên cũng không làm phiền Phong Cảnh Hàng. Ba năm sau Phong Cảnh Hàng đã quyết đoán hơn vì vậy cô cũng không mắc kẹt nữa quay lại bên anh, chỉ cần Phong Cảnh Hàng tự mình quyết đoán không d.a.o động, không tỏ vẻ bị kẹt ở giữa và khó xử thì không có chuyện mắc kẹt hay rắc rối gì cả.

 

Đối phó với người như bà Phong Cam Điềm thực sự không hề hoảng sợ, hoàn toàn không sợ bị bắt nạt. Cô rất bình tĩnh bước vào phòng khách ngồi xuống, bảo trợ lý rót hai tách trà nóng sau đó nói với bà Phong "Không cần khách sáo, bà cứ ngồi đi.”

 

Bà Phong đáp “Cảm ơn” lại ngồi xuống ghế, ánh mắt lấp lánh không nhìn thẳng vào Cam Điềm nói với cô "Cô Cam, làm phiền cô một chút không sao chứ.”

Loading...