Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 42
Cập nhật lúc: 2025-02-03 10:09:21
Lượt xem: 19
Phong Cảnh Hàng ngồi trong chiếc Maybach sang trọng, ánh mắt tối sầm nhìn ra ngoài cửa kính. Người phụ nữ vừa ngủ với anh xong lại có thể thản nhiên như chưa từng có chuyện gì xảy ra, tiếp tục sống cuộc đời bình yên của cô ta? Mà kìa, cậu trai đang cõng cô là ai? Bạn trai ư? Mới chỉ trong một thời gian ngắn mà cô ta đã tìm được bạn trai mới sao? Mặc đồ của anh, tựa vào vai một người đàn ông khác, còn hẹn hò vui vẻ?
Lửa giận trong lòng Phong Cảnh Hàng bùng lên dữ dội, đôi mắt anh ánh lên tia đỏ vì tức giận. Không thể chịu đựng được nữa, anh lạnh lùng ra lệnh:
“Mở khóa cửa.”
Tài xế sững người một chút, nhưng vẫn làm theo. Còn chưa kịp lên tiếng, đã thấy Phong Cảnh Hàng mở cửa xe, nhảy xuống ngay giữa đại lộ.
“Phong tổng!” Tài xế hoảng hốt kêu lên, nhưng tiếng gọi lập tức bị cánh cửa xe đóng sầm lại cắt đứt.
Bên đường, Cam Điềm tựa vào lưng Tiểu Bát, giọng phấn khởi:
“Tối nay ăn gì vậy?”
Người đi đường lướt qua hai bên, Tiểu Bát suy nghĩ rồi liệt kê:
“Thịt xối mỡ, chuối tiêu thái sợi, tôm bóc vỏ chưng trứng...”
Cam Điềm vừa nghe vừa tưởng tượng, đến món thứ tư là cá hấp chưng thì miệng cô suýt chảy nước. Nhưng ngay lúc đó, một bóng dáng quen thuộc lọt vào tầm mắt. Bộ vest đắt tiền, khí thế bức người...
Cam Điềm chớp mắt một cái. Là ai chứ? Là ai mà ban ngày ban mặt xuất hiện chẳng khác nào ma quỷ như vậy?
Phong Cảnh Hàng?!
Theo bản năng, cô đưa tay bịt miệng Tiểu Bát lại, dụi dụi mắt hai lần. Khi xác định đây không phải ảo giác, cô vội ghé sát tai cậu:
“Bát muội! Sắp c.h.ế.t rồi! Đừng nói nhảm nữa, quay đầu chạy mau!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/42.html.]
Tiểu Bát còn chưa hiểu chuyện gì, Cam Điềm đã gấp gáp giục thêm:
Mưa Bụi Tháng Ba
“Chạy! Chạy ngay đi!”
Lúc này, cậu ta mới hoàn hồn, nhanh chóng túm chặt hai đùi Cam Điềm rồi xoay người, co giò chạy như điên.
Đúng lúc đó, La Xuy Tử từ bên kia đường đi ngang qua Phong Cảnh Hàng. Nhìn lại phía sau, cậu ta thấy Tiểu Bát cõng Cam Điềm chạy ngược hướng.
Cái quái gì vậy?
La Xuy Tử trợn mắt hét lớn:
“Mẹ kiếp! Hai người chạy đi đâu thế?!”
Cam Điềm quay đầu lại nhìn, thấy Phong Cảnh Hàng đã đuổi theo, lập tức hét lên với Tiểu Bát:
“Chạy nhanh! Đừng để ý đến cậu ta! Kệ cậu ta đi!”
Tiểu Bát vẫn chưa hiểu mô tê gì, nhưng nghe Cam Điềm nói vậy thì cắm đầu chạy tiếp. Cậu ta chỉ dừng lại khi Cam Điềm vỗ vỗ vai ra hiệu.
Dừng lại rồi, Tiểu Bát đặt Cam Điềm xuống, hai tay chống gối thở hổn hển, gò má đỏ bừng. Cam Điềm cũng chẳng khá hơn, tay đặt lên n.g.ự.c lẩm bẩm:
“Oan gia ngõ hẹp thật! Trốn trên đường lớn mà cũng đụng mặt hắn! Đây là nghiệt duyên gì thế?”
Tiểu Bát còn chưa hoàn hồn, giọng yếu ớt hỏi:
“Người mặc vest đó... là ai vậy?”