Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 59
Cập nhật lúc: 2025-02-06 02:14:19
Lượt xem: 6
Sau khi bác tài lái xe đi, bầu không khí trong xe rất căng thẳng.
Tiểu bát vươn tay sờ tráng Cam Điềm thì thấy không còn nóng như trước nhưng cô vẫn chưa tỉnh lại mà nhắm hai mắt thở đều đều, giữa hơi thở có hương thơm dễ chịu.
Đợi xe taxi đến bệnh viện, nhiệt độ trên người Cam Điềm đã hạ xuống rồi dần dần trở nên lạnh như băng.
Tiểu bát cõng cô trên lưng, chạy qua cửa chính bệnh viện.
La Suy Tử sốt ruột, vội vã luống cuốn đi xếp hàng đăng ký.
Trong suốt quá trình đấy, Cam Điềm bị vây trong trạng thái mơ mơ màng màng, đến khi Tiểu bát đặt cô trên giường bệnh thì cô mới dần tỉnh lại.
Cô chớp mắt giữa khe hở, mở mắt và nhắm mắt, cô thấy một cô bé mặc đồng phục y tá đang cầm nhiệt kế điện tử trong tay. Cô ấy đưa nó ra sau tay cô, sau khi vang lên một tiếng bíp thì lấy về nhìn một lát rồi nói “Nhiệt độ cơ thể bình thường, còn có triệu chứng gì khác không?”.
Tiểu bát và La Suy Tử đứng cạnh giường bệnh của cô, ngoại trừ hai người này thì không còn ai sẽ đưa cô đến bệnh viện.
Mưa Bụi Tháng Ba
Trong mắt Tiểu bát xuất hiện căng thẳng và lo lắng, suy nghĩ một lúc vẫn không nghĩ ra gì khác, vì thế cậu ta nhấn mạnh nói “Chỉ sốt thôi.”
Giọng nói của cô y tá êm ái “Không sốt, nếu không có vấn đề gì khác thì sau khi nghỉ ngơi có thể về .”
Tiểu bát còn muốn nói nữa nhưng góc áo bị một cánh tay thon dài mềm mại và trắng như tuyết túm lấy, cậu ta cụp mắt nhìn thoáng qua cô.
Thấy Cam Điềm túm góc áo cậu đang khẽ lắc đầu thì nhếch miệng không nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/59.html.]
Cô y tá cầm nhiệt kế vén tấm rèm màu xanh nhạt rồi rời đi, bên cạnh giường chỉ còn lại Tiểu bát và La Suy Tử.
La Suy Tử nghiêng người về phía Cam Điềm, thấy tinh thần cô không như bình thường thì vươn tay sờ trán cô.
Cậu ấy thấy không nóng, liếc nhìn Tiểu bát “Cậu căng thẳng quá rồi đấy, không nóng tí nào cả.”
Tiểu bát cũng không biết sao lại thế này, cậu ta nhìn Cam Điềm trên giường bệnh mộc mạc nói “Chị cả, rốt cuộc chị sao vậy?”.
Cam Điềm chống tay ngồi dậy, mệt mỏi xâm chiếm gương mặt, cô nhìn Tiểu bát “Không biết, bát muội cậu đọc nhiều tiểu thuyết, cậu nghĩ giúp tôi đi.”
Cơ thể này của cô giờ đây phát sinh phản ứng quỷ quái như này thật sự không liên quan gì đến tình huống trong thực tế, chắc chắn là có liên quan đến tiểu thuyết.
Sau khi xuyên thành nhân vật bia đỡ đạn biến thái nhất trong tiểu thuyết m.á.u chó, về cơ bản cô đã tách biệt với cuộc sống sinh lão bệnh tử bình thường, xảy ra chuyện gì cũng không thể quy chiếu theo tình huống bình thường rồi giải quyết được.
Không phải là mắc bệnh rồi khó chịu như như thường, cũng sẽ không phải do nội tạng trong cơ thể xảy ra vấn đề.
Cô vốn nghĩ là do thân thể này quá tải nên mệt mỏi, hiện tại nhận ra không đúng bởi vì vốn dĩ không nghỉ ngơi tốt mà đến bây giờ vẫn chưa giảm bớt triệu chứng.
Cô nghĩ đi nghĩ lại thì chỉ có một vấn đề nhỏ.
Về phần tiểu thuyết có mỗi Tiểu bát đọc qua, vậy nên chỉ có thể để cậu ta nghĩ lại xem có phải cô hỏng cơ quan nào rồi không.
Được Cam Điềm nhắc nhở, Tiểu bát mới nhận ra triệu chứng kỳ lạ trên người Cam Điềm chắc hẳn có liên quan đến tiểu thuyết.