Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 70
Cập nhật lúc: 2025-02-06 02:18:23
Lượt xem: 26
Điều này ông chủ đã cố ý dặn dò, thím Chu phẩy tay nhỏ giọng bảo “Ngài ấy không đồng ý, sợ con lại chạy đấy.”
Cam Điềm cố tình phồng má, vẻ mặt tủi thân “Con không chạy đâu mà, mọi người không cho con đi con chạy đâu được chứ.”
Thím Chu rất muốn cởi trói giúp cô nhưng bà ấy không thể coi chuyện ông chủ từng căn dặn như gió thoảng bên tai, suy nghĩ một lúc bà ấy không thể làm gì hơn ngoài tự làm phiền mình “Thế này nhé Điềm Điềm con muốn làm gì thím giúp con là được, con có đói bụng không thím bưng bữa cơm đến đút cho con, con khát thím đút nước cho.”
Tạm thời Cam Điềm không đói cũng không khát, tinh thần cũng trong giai đoạn tốt nhất, cô nghĩ chắc mình tạm thời không chạy được vậy cũng không phí sức.
Cô luân phiên nhún hai vai cọ cọ tấm thảm trên người rồi với thím Chu “Người con dính một mồ hôi khó chịu lắm, con muốn đi tắm.”
Vừa nãy hai người lăn lộn trong phòng cho khách lâu như thế, tiếng động lớn như vậy thím Chu cũng không phải không nghe thấy chút gì.
Thím Chu biết Cam Điềm không nói dối, bà ấy thật sự suy nghĩ cho cô một lúc, đi tắm thì phải cởi dây da trên đầu giường vậy bà ấy phải báo cáo một tiếng với ông chủ nhà mình.
Thím Chu vươn tay ấn vai Cam Điềm “Vậy con chờ lát thím đi báo với ngài ấy một câu, có ai lại không cho người ta tắm gội đi tắm đúng không?”.
Nghe vậy Cam Điềm vội gật đầu phụ họa “Đúng vậy, đúng vậy.”
Thím Chu đứng dậy ra ngoài, Cam Điềm tựa mình vào đầu giường, tạm thời không có tâm tư cởi dây da rồi chạy trốn.
Lần này chắc hẳn không thể chạy dễ dàng như lần trước, cô sẽ tìm cơ hội sau.
Phải tìm cơ hội nhưng cũng không thể để Tiểu bát và La Suy Tử ở nhà cứ lo lắng như thế, nhân lúc trong phòng cho khách không có ai Cam Điềm đứng dậy khỏi giường rồi ngồi xổm bên cạnh túi đeo vai của mình, cô lấy điện thoại trong túi ra mở khóa rồi mở danh bạ gọi cho Tiểu bát.
Sau khi nối máy cô nói ngay để không lãng phí thời gian “Tiểu bát, tạm thời tôi không về nhà được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/70.html.]
“Sao vậy?” giọng Tiểu bát lộ vẻ lo lắng, tốc độ nói chuyện của Cam Điềm rất nhanh “Tôi không sao, chủ yếu là nam chính muốn bao nuôi tôi, không cho tôi đi.”
“Bao nuôi chị á?”.
Tiểu bát nói với giọng nghi ngờ “Không phải muốn g.i.ế.c c.h.ế.t chị à?”.
“Đúng thế đấy.” Cam Điềm cũng không hiểu.
Khi nói chuyện, nghe thấy tiếng bước chân, cô vội nói “Cúp máy đây, tôi sẽ tìm cơ hội bỏ trốn, ở nhà chờ tôi đi.”
Nói xong cô tắt điện thoại nhét vào trong túi rồi nhảy lên giường, tựa người vào đầu giường giả bộ như chưa từng làm gì cả.
Sau khi hỏi xong, thím Chu đi xuống, trong tay còn cầm chiếc áo sơ mi trắng sáng.
Bà ấy đi đến cạnh giường rồi đặt áo sơ mi lên giường, rồi lại gần Cam Điềm cởi nút thắt trên đầu giường, bà ấy nói với cô “Thím đưa con đi tắm gội, sợ con không thích mặc quần áo của thím nên lấy một chiếc áo sơ mi mới của ngài ấy cho con mặc, chất vải đẹp còn dễ mặc.”
Cam Điền giả vờ ngoan ngoãn, nở nụ cười ngọt ngào với thím Chu mà nói “Con cảm ơn thím ạ.”
Mưa Bụi Tháng Ba
“Con đừng gọi thím.” Thím Chu gấp sợi dây da đã cởi ra rồi cầm trong tay “Con gọi thím là thím Chu đi, mọi người đều gọi thế, ông chủ cũng gọi thế.”
“Vâng.” Cam Điềm vẫn cười rất ngọt ngào “Vậy con cảm ơn thím Chu.”
Thím Chu thấy cô cười, không biết sao bản thân cũng vui vẻ theo, mặt mày rạng rỡ “Đi thôi, thím đưa con đi tắm gội, thím tắm giúp con.”
Cam Điềm quấn thảm được bà ấy dắt đi, cô đưa hai tay ra trước đi theo bà ấy vào phòng tắm, cùng là phụ nữ có gì mà không tự nhiên chứ.