Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 73

Cập nhật lúc: 2025-02-06 02:19:24
Lượt xem: 14

Thím Chu bảo Cam Điềm ngồi nghỉ trên giường còn bà ấy thì bận dọn dẹp lại.

Căn phòng cho khách khá bừa bộn, bà ấy nhặt hết quần áo của Cam Điềm bỏ vào vỏ đựng đồ, định khi nào giặt đồ thì cho nó vào giặt cùng dọn dẹp sạch sẽ phòng cho khách xong thì cũng chưa muộn lắm.

Bởi lẽ Cam Điềm đã ăn bánh sủi cảo và uống trà sữa ở phòng bảo vệ lúc chạng vạng 4 5 giờ, bây giờ đã trôi qua năm sáu tiếng nên cô hơi đói bụng, thím Chu bèn tự mình nấu cơm cho cô.

Cô bị trói tay không ăn được gì, thím Chu bưng bát cầm thìa đút cho cô ăn, không hề mất kiên nhẫn, ông chủ của bà chưa từng dẫn cô gái nào về đây là người đầu tiên hơn nữa còn rõ ràng rành mạch đã xảy ra quan hệ.

Ngài ấy trói cô ấy lại không phải vì tra tấn cô mà là sợ cô chạy trốn chứng tỏ ông chủ của bà rất quan tâm cô gái này.

Hơn nữa chính bà cũng thích cô gái này theo bản năng bởi vậy thím Chu hiển nhiên chăm sóc Cam Điềm chu đáo, không hề vô lễ.

Sau khi chăm sóc Cam Điềm tắm rửa ăn cơm thím Chu thấy thấy cô gập chân đắp chăn thì an ủi cô mấy câu rồi bưng bát ra ngoài cho cô nghỉ ngơi.

Bà ấy đi tới cửa lại nghĩ đến gì đấy quay đầu lại nhìn cô nói “Đúng rồi Điềm Điềm, nếu con có chuyện gì thì có thể trực tiếp lấy điện thoại gọi thím, con quay số 0304.”

Cam Điềm nhìn thoáng qua điện thoại bàn trên tủ đầu giường rồi lại nhìn thím Chu, cô gật đầu với bà “Vâng ạ”.

Thím Chu không còn gì cần dặn dò nữa bèn mỉm cười thân thiện với Cam Điềm “Vậy con nhanh ngủ đi, ngủ sớm đẹp da.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/73.html.]

Bà ấy nói xong thì mở cửa ra ngoài, sau khi ra ngoài thì lấy chìa khóa khóa ngoài phòng cho khách.

Thím Chu chăm sóc Cam Điềm cả đêm vẫn chưa có thời gian tắm rửa bà ấy đưa bát đũa trong tay cho thím khác đi rửa, lại tìm quần áo của mình vào phòng tắm tắm gội.

Sau khi tắm táp thoải mái, bà ấy cảm thấy hôm nay rất mệt, tự mình xoa bóp bả vai và cổ rồi về phòng mình.

Lúc nằm trên giường mới thở phào nhẹ nhõm, chuyện cần làm thì làm xong hết rồi, bà ấy kéo chăn từ đùi lên cầm điện thoại lướt video thả lỏng tâm trạng, đến khi sự mệt mỏi mỏi ập đến mí mắt bà ấy bèn bỏ điện thoại xuống rồi tắt đèn đi ngủ.

Mưa Bụi Tháng Ba

Trong lòng không có chuyện gì đáng buồn lo, phiền muộn nên bà ấy vào giấc rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã thở đều đều nhưng còn chưa ngủ say được 10 phút thì điện thoại đầu giường bỗng treo lên nó phá tan sự yên ắng của đêm tối cũng gọi bà ấy thức giấc.

Lúc chuông điện thoại reo, thím Chu tỉnh táo lại, bà ấy vươn tay lần mò nhấc nó lên rồi đặt bên tai, giọng nói hơi mang âm mũi “Alo”.

Giọng nói của Cam Điềm truyền từ đầu dây bên kia điện thoại đến mang theo chút lo lắng “Thím Chu con sợ, con không dám ngủ một mình.”

“Chờ thím một lúc.”

Thím Chu đã hoàn toàn tỉnh táo, sau khi cúp điện thoại thì cầm chìa khóa đến phòng cho khách.

Bà ấy mở cửa phòng cho khách, thấy đèn trong phòng vẫn sáng, hiển nhiên Cam Điềm chưa ngủ.

Bà ấy đứng ngoài cửa không đi vào mà thò đầu hỏi Cam Điềm “Thím ngủ với con được không?”.

Loading...