Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 78
Cập nhật lúc: 2025-02-06 02:20:53
Lượt xem: 36
Sau khi cơm nước xong xuôi, Cam Điềm vuốt cái bụng nhỏ hơi phồng lên của chính mình, cô ở trên ghế sofa suốt cả buổi chiều, không có tiền xài thì không được, tạm thời cũng chỉ có thể chịu đựng đến khi ăn cơm tối.
Cô ăn cơm xong thì ngồi xuống đánh bài với La Suy Tử và Tiểu bát, đánh bài xong thì đi rửa mặt chuẩn bị ngủ.
Sau khi cô rửa mặt xong, thay áo ngủ rồi lên trên giường nằm.
Ban ngày ngủ quá nhiều nên không thấy buồn ngủ, đầu óc chỉ muốn phát tài, suy nghĩ một lúc lâu, nhớ tới Tấm danh thiếp màu đen, một là không làm nếu đã làm thử phải làm đến cùng.
Cam Điềm duỗi tay lấy di động trên tủ đầu giường, nhảy ra thông tin liên lạc của kim chủ, cô nhìn số điện thoại rồi suy nghĩ vài giây sau đó vào Wechat tra số điện thoại trong Wechat để tìm tên tài khoản.
Vừa tra đã tìm được một số, trực tiếp bấm vào để xem tin nhắn, trong khung viết một dòng tiểu điềm điềm lộ Vĩ Thúy, sau đó kết bạn bè.
Nhìn phía trên ở góc trái di động bây giờ là buổi tối 11 giờ, Cam Điềm không trông mong đối phương sẽ chấp nhận lời mời kết bạn của chính mình ngay lập tức, kết quả là lời mời kết bạn của được chấp nhận trong tích tắc, còn gửi tin nhắn qua ngay.
Cam Điềm ngơ ra một chút, cô nhấn vào khung thoại, gõ chữ gửi đi ‘kim chủ’.
Cam Điềm, kim chủ, bọn họ không quen biết nhau nên chỉ nói chuyện gặp mặt rồi bàn bạc việc hợp tác bình thường mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/78.html.]
Ttrong nhận thức của Cam Điềm, cô chỉ muốn dựa vào Hứa Trí kiếm chút tiền để nhập đồ cổ, Hứa Trí còn yêu cầu cô đúng năng lực giám định bảo vật để giúp anh ta buôn bán.
Theo như nhu cầu không cần cảnh tượng sang trọng.
Biệt thự giữa lưng chừng núi, hai con chim hỉ thước đậu lên trên cành cây tiểu cảnh bonsai tạo thành một bức tranh phong cảnh thủy mặc mộc mạc sống động, Phong Cảnh Hàng đứng bên cửa sổ phòng sách kìm nén sự tức giận đến mức ấn đường muốn nổ tung nhưng trên mặt lại là gió êm sóng lặng, tay nhét vào túi quần cơ thể cao lớn thẳng tắp đôi mắt lạnh lùng.
Tuy rằng ấn đường đau như muốn nổ tung, lần này không có tức giận đến mức không thể kiềm chế như lúc trước, cũng không phải là không thể chịu đựng được việc Cam Điềm ngủ với anh rồi bỏ chạy.
Chỉ mới là lần thứ hai thế mà đã bắt đầu thấy quen thuộc, từ sau đêm qua anh càng thêm dung đúng và không phòng bị đối với con nhóc đó
Anh nhớ rõ và cũng thừa nhận, không bởi vì chuyện cô chạy đến muốn ngủ với anh mà giận dữ xua đuổi cô, cũng không giận chó đánh mèo với thím Chu vì lý do không theo dõi cô cẩn thận, không chân chính ngăn cản cô vào phòng chính mình.
Mưa Bụi Tháng Ba
Sau khi cô bò lên trên giường chính mình cũng không đá cô xuống cuối cùng còn ôm cô ngủ, là chính anh cho con nhóc đó có cơ hội chạy trốn lần nữa.
Anh không trách ai nhưng vẫn tức giận, tức là tức thật nhưng ngay lúc anh sắp tức đến c.h.ế.t thì nhìn thấy tờ giấy mà cô để lại cho chính mình.
Nhìn ngôn ngữ tràn đầy sự bướng bỉnh trong nghề và gương mặt tươi cười được vẽ bằng bút đen, con mẹ nó, thế mà anh lại cảm thấy có chút ngọt ngào, đúng là kỳ lạ.