Xuyên thành diễn viên tuyến mười tám, nhờ vào hệ thống ăn dưa trở thành ảnh hậu - Chương 393
Cập nhật lúc: 2024-07-23 11:01:25
Lượt xem: 235
Chương 393:
Anh đang cùng trợ lý nói chuyện, vừa thấy Lâm Trà đứng ở cửa đã lễ phép nhường chỗ.
Lâm Trà cũng khẽ gật đầu với Vu Kiêu rồi đi vào thang máy.
"Bó hoa này..." Lâm Trà đưa bó hoa cho Vu Kiêu: "Cho anh, là của anh..."
Lời còn chưa dứt đáy mắt Vu Kiêu hiện ra nụ cười nhạt: "Trà Trà thế mà lại tặng hoa cho tôi, không phải là cô thích tôi chứ?"
Lâm Trà: "?"... Fan tặng anh đấy.
Lâm Trà im lặng bổ sung lời vừa rồi còn chưa nói xong nhân tiện chỉ chỉ đám fan hưng phấn bên ngoài tòa nhà.
Tất cả các tầng ở đây đều là kính nên nhân lúc cửa thang máy còn chưa đóng lại có thể nhìn thấy cô gái mập mạp đứng ở phía trước, cô ấy nhìn thấy bó hoa của mình đến tay Vu Kiêu thì kích động điên cuồng phất tay.
Nụ cười Vu Kiêu cứng ngắc hai giây.
Trong nháy mắt lại biến thành gió xuân ấm áp vẫy vẫy tay với các fan bên ngoài.
"A a a a! Vu Kiêu nhìn qua rồi! Kiêu Kiêu của tôi nhìn qua rồi!"
DTV
"Ô ô ô Kiêu Kiêu thật đẹp trai! Ông xã, em yêu eml Yêu anhI"
"Kiêu Kiêu! Em muốn sinh bé con cho anh!"
Bên ngoài là tiếng thét chói tai điên cuồng của các fan, tiếng thét liên tục không ngơi.
Nhưng cửa thang máy không vì vậy mà dừng đóng lại.
"Làm phiền cô rồi." Vu Kiêu mỉm cười nói với Lâm Trà: "Tôi rất thích hoa hồng này."
Lâm Trà: "?"
[Cũng không phải tôi tặng, tôi chỉ giúp đưa vào mà thôi... Sao giọng điệu mập mờ như là tôi tặng thế?]
Lâm Trà duy trì lễ phép mà cười xấu hổ sau đó đưa lưng về phía Vu Kiêu, ánh mắt đặt ở con số không ngừng tăng lên của thang máy. Mà Vu Kiêu lại nhìn bóng lưng Lâm Trà, ánh mắt càng thêm hứng thú.
Nhất là sau khi vừa mới nhìn thấy fan béo kia nên khi nhìn về phía Lâm Trà có dáng người động lòng như vậy lại còn có dung nhan như thiên sứ bỗng khiến cho cổ họng Vu Kiêu khô khốc.
Thang máy tới tầng trệt, Lâm Trà dẫn đầu đi theo Trần Vân đến phòng hóa trang của cô mà Vu Kiêu nhìn bóng lưng Lâm Trà đi xa lại nhịn không được l.i.ế.m liếm đôi môi hơi khô nứt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-dien-vien-tuyen-muoi-tam-nho-vao-he-thong-an-dua-tro-thanh-anh-hau/chuong-393.html.]
Đến khi hoàn toàn không nhìn thấy Lâm Trà và Trần Vân, Vu Kiêu mới ghét bỏ ném bó hoa cho trợ lý bên cạnh, giọng nói tràn đầy sự không kiên nhẫn: "Tặng hoa có ích lợi gì?"
Anh ta ném hoa quá tùy ý nên khiến trợ lý không kịp bắt, bó hoa hồng rơi trên mặt đất, cánh hoa đầy đất, ngay cả phong thư tràn đầy tâm ý của fan cũng rơi ra.
Trợ lý vội vàng ôm lấy bó hoa rồi thu dọn cánh hoa hồng trên mặt đất.
"Vậy anh Kiêu, hoa này làm sao bây giờ?" Trợ lý cẩn thận hỏi.
"Loại chuyện này còn cần tôi dạy cậu?"
Vu Kiêu nhíu mày đè xuống sự phiền não trong mắt:
"Đồ vô dụng, vứt đi là được."
Sau đó; một tay đút túi rồi lững thững đi về phía phòng hóa trang của mình. Trên mặt đất tràn đầy cánh hoa hồng nhưng anh ta cũng không có ý định tránh đi mà giãm lên chúng cùng bức thư kia để rời đi!
Nhãn hàng Lam Huyết đã chuẩn bị phòng hoá trang riêng cho từng người phát ngôn, tuy phòng hóa trang nằm ở bên cạnh nhưng không quấy rầy nhau.
Vừa rồi Lâm Trà đang chuẩn bị trong phòng hoá trang thì tiếng gõ cửa vang lên, Vu Kiêu thay một bộ âu phục bên trong để trần làm lộ ra cơ bụng màu đồng rắn chắc, anh ta dựa vào khung cửa, trông dáng vẻ rất tuỳ ý.
"Trà Trà, tất cả mọi người đều là người phát ngôn của Lam Huyết nên về sau cũng coi như một nửa đồng nghiệp rồi, không bằng trước tiên thêm Wechat đi?"
"Được thôi."
Lâm Trà cũng không từ chối
Sau khi hai người quét Wechat, Vu Kiêu nhìn Lâm Trà trong gương rồi mỉm cười: "Trà Trà của chúng ta đẹp thật đấy."
Trên mặt của Lâm Trà không có chút e thẹn nào, mỉm cười khen ngợi anh ta: "Không có, không có đâu, Vu lão sư cũng rất đẹp trai mà!"
[Chỉ là mặt hơi nhựa nha, có phải do đã lâu rồi không đi bệnh viện kiểm tra hay không?]
Vu Kiêu không nghe thấy tiếng lòng của Lâm Trà mà chỉ nhìn thấy nụ cười lễ phép của cô, trong lòng anh ta không hiểu sao dâng lên một chút đắc ý. Lúc này anh ta làm ra một hành động nhìn giống như là tuỳ ý kéo cổ áo nhưng thật ra đang im lặng tháo một cái cúc áo trên âu phục ra.
Anh ta biết rõ điểm mạnh của mình là gì vì vậy anh ta luôn cố gắng thể hiện nó.
Anh ta tiến lại gần Lâm Trà, trên mặt vẫn giữ nụ cười vui vẻ kia.
"Sau này hợp tác với Trà Trà nhất định sẽ rất vui."
Lâm Trà từ chối cho ý kiến, chớp chớp mắt vài cái.
"Có lẽ?"