Xuyên Thành Em Gái Thiên Kim Giả Của Đại Lão - Chương 53
Cập nhật lúc: 2024-10-27 22:55:13
Lượt xem: 40
[Em gái, em rể, sao hai người lại tới đây?] Nguyễn Chí Hào nhìn thấy Nguyễn Tuyết Linh và Cố Triệu Minh, có chút lúng túng.
Nguyễn Tuyết Linh cười lạnh: [Nếu tôi không đến, chẳng lẽ các người lại muốn thả hung thủ hãm hại Dạng Dạng ra nữa sao?]
Cố Triệu Minh cũng nghiêm túc nói: [Anh hai, hôm nay nếu anh không cho một lời giải thích, chúng ta chỉ có thể gặp nhau ở tòa án thôi.]
Nhìn hai người nghiêm túc như vậy, Nguyễn Chí Hào cũng không dám xem nhẹ chuyện này.
Ông cụ Nguyễn không muốn làm lớn chuyện này, dù sao chuyện xấu trong nhà không nên truyền ra ngoài. Nhà họ Nguyễn mà có một cô con gái vào tù thì mới là mất mặt!
Vì vậy ông ấy mới gọi Cố Triệu Minh và Nguyễn Tuyết Linh đến để giải quyết riêng.
[Chí Hào, Nguyễn Yên là con gái của anh, anh tự xử lý đi. Nếu chuyện này không được giải quyết ổn thỏa, làm hỏng danh tiếng của nhà họ Nguyễn, tôi cũng không yên tâm giao cổ phần công ty cho anh.]
Ông cụ Nguyễn đã nói đến mức này, Nguyễn Chí Hào cũng nhận ra rằng hôm nay không thể qua loa cho qua chuyện.
Mặc dù ông ta thương yêu Nguyễn Yên, nhưng ông ta còn quan tâm đến cổ phần lẫn địa vị của mình hơn.
Nguyễn Chí Hào quay đầu lại tát Nguyễn Yên một cái: [Đồ con gái bất hiếu! Bài học lần trước vẫn chưa nhớ sao? Còn dám ác độc hại Dạng Dạng như vậy!]
Nguyễn Chí Hào thực sự cũng có chút giận. Vấn đề là làm thì làm cho sạch sẽ, đừng để người ta bắt được điểm yếu.
Từ Vân và Nguyễn Yên đều bị dọa một phen.
Nguyễn Yên ôm mặt, nước mắt rơi lã chã.
Từ Vân ôm chặt lấy cô ta, trừng mắt nhìn Nguyễn Chí Hào: [Anh làm gì vậy? Có chuyện gì không thể nói tử tế, lại phải tát Yên Yên trước mặt mọi người như vậy?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-em-gai-thien-kim-gia-cua-dai-lao/chuong-53.html.]
Nguyễn Chí Hào không để ý đến bà ta, mà nhìn về phía Cố Triệu Minh và Nguyễn Tuyết Linh, lúng túng nói: [Em gái, em rể, anh sẽ dạy dỗ Nguyễn Yên cho tử tế, bắt nó phải đi xin lỗi Dạng Dạng.]
Nguyễn Tuyết Linh không chấp nhận: [Xin lỗi? Xin lỗi mà có ích thì cần cảnh sát làm gì? Anh hai, đừng trách tôi không giữ mặt mũi cho anh, đây không phải lần đầu tiên! Mặc dù Dạng Dạng nhà tôi xuất sắc, nhưng cũng đâu có gây thù chuốc oán gì với Nguyễn Yên? Sao cô ta cứ phải chăm chăm đi hại Dạng Dạng?]
Cố Triệu Minh cũng không chịu nhượng bộ.
Nguyễn Chí Hào thu lại biểu cảm, biết mình sai, đành nhượng bộ hỏi: [Vậy hai đứa muốn thế nào? Không thể thực sự để Nguyễn Yên vào tù chứ?]
Nguyễn Tuyết Linh nghiêm giọng: [Ly hôn với người đàn bà đó, đuổi mẹ con cô ta ra khỏi Cẩm Thành!]
Nguyễn Yên không phải là ỷ mình là thiên kim thật của nhà họ Nguyễn mà coi thường Dạng Dạng nay đã trở thành thiên kim giả sao? Vậy thì để cô ta tiếp tục làm đứa con riêng không được thừa nhận đi!
Nguyễn Yên đang bụm mặt khóc trong lòng Từ Vân, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, không thể tin được nhìn Nguyễn Tuyết Linh: [Cô, cô...]
Rõ ràng cô ta mới là người thân của Nguyễn Tuyết Linh, Cố Dạng chỉ là tu hú chiếm tổ thôi!
Từ Vân cũng không ngờ lại dính líu đến mình, bà ta khó khăn lắm mới leo lên được vị trí vợ chính thức, tất nhiên không muốn trở lại cuộc sống trước kia: [Chí Hào, chuyện này không liên quan đến em! Là em không dạy dỗ tốt Nguyễn Yên, sau này em nhất định sẽ dạy dỗ con bé cho tử tế...]
Thấy Nguyễn Chí Hào im lặng do dự, bà ta lại nhìn về phía Nguyễn Tuyết Linh, truy vấn: [Tuyết Linh, cô nhất định phải vì một đứa thiên kim giả mà khiến anh hai cô phải ly hôn sao? Có em gái nào gả đi rồi mà lại bắt anh trai và chị dâu ly hôn như cô không?]
Cố Triệu Minh đứng chắn trước mặt Nguyễn Tuyết Linh, không để ý đến Từ Vân, mà nhìn Nguyễn Chí Hào: [Anh hai, ý của Tuyết Linh cũng là ý của tôi. Nếu không làm được, thì mời luật sư của mỗi người. Đều là người nhà, anh cũng không muốn làm lớn chuyện đâu đúng không?]
Ông cụ Nguyễn cũng lạnh lùng nhìn Nguyễn Chí Hào, không nói gì về yêu cầu của Cố Triệu Minh và Nguyễn Tuyết Linh.
Lúc trước ông ấy không đồng ý cho Nguyễn Chí Hào đem người tình bên ngoài về nhà, càng không thích đứa con riêng Nguyễn Yên này.
Chỉ là Nguyễn Chí Hào bị Từ Vân làm mê muội, cố chấp làm theo ý mình, ông ấy làm sao ngăn được.